A Thiện dán lên mặt nạ da người kia — một gương mặt nhỏ nhắn trắng bệch như bệnh, không có chút huyết sắc. Mặc thêm bộ áo vải thô, đổi kiểu tóc, nàng rụt vai lại, cả người dường như đã biến thành người khác. Liễu Tam Nương sắp đặt cho nàng đóng vai một tiểu muội câm, còn bản thân nàng thì vào vai người chồng da ngăm, mày rậm.
“Có quan binh lên lầu rồi.” Liễu Tam Nương nói nhỏ, giọng cũng thay đổi, trầm khàn như nam nhân.
Trước đây vài năm, nàng từng theo Tử Lạc học biến âm. Thân hình lại cao gầy, giả làm nam tử cũng chẳng khiến ai nghi ngờ. Nhưng A Thiện thì khác — dù học không ít thứ, nhưng không thể chu toàn tất cả, mà hình thể, khí chất lại quá mức thanh tú, rất khó giả nam mà không lộ sơ hở. Vì vậy, chỉ có thể đóng vai một bé gái câm nhút nhát để tránh bị chú ý.
Liễu Tam Nương giải thích nhanh vài câu, rồi cẩn thận đóng chặt cửa sổ, quay đầu dặn:
“Chúng ta vừa mới tới khách sạn, chưa đến lúc nguy cấp thì không thể dùng mật đạo. Dùng rồi sẽ khiến Tử Lạc và chưởng quầy bị liên lụy.”
“N lát nữa, ngươi chỉ cần cúi đầu, đóng vai người câm cho tốt, mấy chuyện còn lại giao cho ta.”
Dưới lầu truyền lên tiếng bước chân và âm thanh va chạm loảng xoảng, A Thiện nuốt khan một ngụm nước bọt, lòng bàn tay đổ mồ hôi lạnh. Bảo là không sợ thì dối lòng, dù sao chuyện nàng có thể trốn thoát dưới mí mắt Dung Tiện vốn đã là kỳ tích.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play