Khi Liễu Tam Nương giúp A Thiện xử lý xong vết thương ở chân, đã qua gần một canh giờ.
A Thiện từ lúc đầu đau đớn giãy giụa, dần dần mệt mỏi và không còn sức lực. Khi Dung Tiện đặt nàng xuống, nàng đã đẫm mồ hôi, ngay cả Dung Tiện cũng không thoát khỏi việc bị ướt, quần áo của hắn cũng bị nàng làm rối, không chỉ nhăn nhúm mà còn ướt đẫm.
“A Thiện muội tử, ngươi có cảm thấy khá hơn không?” Sau khi Dung Tiện buông nàng ra, Liễu Tam Nương vỗ vỗ vào nàng, thấy nàng mềm như bông ngã xuống giường.
A Thiện đã khóc đủ rồi, nàng vùi mặt vào đệm chăn ấm áp, không ngẩng lên mà chỉ thấp giọng nói: “Tam Nương, ngươi mau giúp ta nhìn xem.”
Liễu Tam Nương không hiểu: “Nhìn cái gì?”
A Thiện giọng khàn, hơi động đậy một chút, thanh âm lại càng nhỏ: “Ngươi xốc lên ta quần áo, nhìn xem, ta cảm giác eo ta bị cái gì đó véo đau.”
Lúc đầu khi thoa thuốc, A Thiện không cho Dung Tiện chạm vào mình, nàng giãy giụa trong lòng hắn, còn muốn cào hắn, cuối cùng vẫn bị Dung Tiện dùng sức khống chế. A Thiện có thân hình mềm yếu, chỉ một chút va chạm thôi là đã để lại dấu vết, dù Dung Tiện đã cố gắng kiềm chế sức mạnh, nhưng một người như hắn làm sao có thể hiểu được cần phải nhẹ nhàng như thế nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT