A Thiện mãi sau mới nhận ra rằng Tu Bạch chỉ đang dọa nàng, nhưng lúc ấy, hắn đã tiện tay lấy đi túi thơm nhỏ của nàng.
Nghĩ lại cũng đúng, Tu Bạch vốn đã ghét nàng, làm gì có chuyện chủ động tạo cơ hội cho nàng tiếp cận Dung Tiện? Quả nhiên, chủ nhân thế nào thì cấp dưới thế ấy. A Thiện trở về phòng, tức giận đến nửa ngày vẫn không thể ngủ được.
Sáng sớm hôm sau, tuyết nhẹ rơi bên ngoài.
Lúc Diệu Linh đẩy cửa bước vào, A Thiện bỗng giật mình tỉnh giấc. Nghe thấy tiếng bước chân ngoài cửa, nàng vội vàng cuốn chăn chặt hơn, vừa định bước xuống giường thì suýt nữa trượt ngã, làm Diệu Linh sững sờ.
“Cô nương, sao vậy?”
A Thiện thở hổn hển, mái tóc trước trán ướt đẫm mồ hôi.
Vẫn bị ám ảnh bởi lời Tu Bạch nói tối qua, nàng lại có một giấc mơ kỳ lạ. Trong mơ, nàng mặc hỉ phục đỏ thẫm, bị Dung Tiện ghì chặt xuống bàn. Căn phòng tràn ngập sắc đỏ nhưng không hề mang vẻ ái muội mà chỉ gợi lên sự quỷ dị và ngột ngạt. Dung Tiện bóp cằm nàng, cắn mạnh xuống, khiến nàng vừa khó thở vừa xấu hổ. Khi âm thanh quần áo bị xé toạc vang lên, A Thiện hoảng loạn giãy giụa, may mà kịp thời tỉnh lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT