Cố Tích Song bước vào phòng, thấy A Thiện vẫn còn cuộn mình trên giường, chưa hề nhúc nhích.
Nàng vừa trải qua một đêm ác mộng, đến giờ tinh thần vẫn chưa hoàn toàn hồi phục. Nhìn thấy Cố Tích Song tiến vào, nàng cố gắng ngồi dậy, giọng yếu ớt gọi một tiếng.
“Vết thương trên lưng còn đau không?”
Cố Tích Song nghĩ rằng nàng vì bệnh nên mới không có tinh thần. Sau chuyện hôm qua, quan hệ giữa hai người dường như thân thiết hơn một chút. Vì thế, nàng tự nhiên ngồi xuống mép giường, nắm lấy tay A Thiện, dịu dàng cởi lớp băng gạc quấn trên mu bàn tay nàng.
“Đây là tuyết cơ cao.”
Từ trong lòng lấy ra một lọ sứ nhỏ, Cố Tích Song đổ một ít dược ra, cẩn thận bôi lên vết trầy trên tay A Thiện.
Thứ này trên Phật Kỳ Sơn có rất nhiều, trong cung Tử Phật cũng chất đống không ít.
A Thiện ngày thường ham chơi, trên người lúc nào cũng có mấy vết xước lớn nhỏ. Mỗi lần bị thương, nàng đều chạy đến cung Tử Phật xin thuốc. Khi ấy, nàng không hề trân trọng, mãi về sau mới biết được loại dược này quý giá đến nhường nào. Nhưng Tử Phật chưa bao giờ để tâm, còn mặc nàng dùng tuyết cơ cao như một loại kem dưỡng da bôi tùy ý. Có lẽ vì thế, làn da nàng mới trắng mịn hơn hẳn những nữ tử khác.
Đang chìm trong dòng ký ức, A Thiện chợt cảm giác được Cố Tích Song đã giúp nàng thoa thuốc lên lưng.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play