Giản Phương Phương không biết người khác đang nghị luận về mình, cũng không biết chuyện của chị ta đã được cả thôn biết đến. Giản Phương Phương ôm suy nghĩ người khác không biết chuyện gì của mình, một đường tìm đến cửa nhà.
Nhìn cửa gỗ quen thuộc, Giản Phương Phương nhịn một đường cay đắng rốt cục vỡ òa. Đi đến đẩy cửa ra, vừa xông vào trong sân liền hô to một tiếng mẹ.
Lưu Thúy Vân ở trong phòng sửa sang lại đồ đạc không nghe thấy, Triệu Tú Cúc ôm Tiểu Hổ Tử ở trong sân chơi ngược lại nghe được liền quay đầu nhìn ra cửa thấy một người bẩn thỉu đầy mình đứng đó. Lần đầu tiên chị không nhận ra đây là em dâu lớn của mình. Đối mặt với người xa lạ Triệu Tú Cúc rất có lòng phòng bị, ở tại chỗ ôm con trai không dám đi qua, chỉ đứng cách xa cất cao tiếng hỏi: “Cô tìm ai?”
Trong mắt Giản Phương Phương đã đầy nước mắt, chính là tư thái muốn khóc nhưng kìm nén không rơi lệ khiến người ta đau lòng. Nhưng chị ta không đợi được mẹ đau lòng cho mình, mà là nghe được ba chữ “Cô tìm ai” của Triệu Tú Cúc. Chị ta bỗng nhiên khóc không nổi, trong lòng một cỗ nghẹn khí dâng lên.
Chị dâu này của Giản Phương Phương vẫn như trước sẽ không khiến người ta thích được.
Trong lòng tính toán đợi lát nữa cùng mẹ cáo trạng. Đôi mắt chị ta liền hướng về phía Triệu Tú Cúc mới phát hiện chị ta đang ôm một đứa trẻ mập mạp trong lòng. Giản Phương Phương nhớ lại lúc mới rời khỏi nhà, chị dâu kia quả thật đang mang thai. Tính thời gian đứa nhỏ cũng không phải đã sinh rồi đây sao?
Giản Phương Phương đối với cháu trai nhỏ còn có vài phần hiếm lạ. Cũng có thể là ý niệm lúc trước muốn mang thai một đứa trẻ của nhà Hà Hưng trong đầu quá mãnh liệt. Chị ta vừa nhìn thấy cháu trai nhỏ liền thấy yêu thích, nhịn không được muốn ôm một cái.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT