Tưởng Thành vội vàng ngồi xổm xuống cõng Trương Tú chạy ra ngoài. Mẹ Tưởng không yên tâm, ở nhà chờ cũng không ăn được cơm liền dứt khoát đi theo.
Trong nhà chỉ còn lại cha Tưởng với vợ chồng Giản Như Như cộng thêm bạn nhỏ Tưởng Tuệ Tuệ.
Tưởng Tuệ Tuệ không hiểu chuyện gì, nhìn thấy cha mình cõng mẹ đi, liền lo lắng hỏi ông nội: “Mẹ con có phải bị bệnh không ông?”
Cha Tưởng: “Không đâu.” Trong lòng ông cũng nghĩ đến khả năng kia. Dù sao đã bao nhiêu năm rồi, vợ chồng thằng cả cũng chưa sinh được cháu trai. Nhưng hiện tại ông cũng thật sự sợ kỳ vọng nhiều đến cuối cùng lại thành công dã tràng.
Tưởng Phong thấy cha không ăn được cơm. Biết hiện tại nói cái gì cũng vô dụng, phải đợi được người trở về, biết kết quả trong lòng mới có thể yên tâm.
Giản Như Như đi qua ôm Tưởng Tuệ Tuệ, sờ sờ tóc cô bé an ủi: “Mẹ con không bị bệnh, Tuệ Tuệ đừng lo lắng, ngoan ngoãn ở nhà ăn cơm được không? Chờ lát nữa ăn cơm xong thím nhỏ thắt bím tóc cho con.”
Tưởng Tuệ Tuệ nghe xong liền vui vẻ trở lại, nhanh chóng ngồi xuống nghiêm túc ăn cơm, sau đó thím nhỏ sẽ buộc cho cô bé bím tóc thật đẹp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play