Giản Như Như cùng Trương Tú ngồi ở phía sau thương lượng đến lúc đó phân công công việc như thế nào.
Bán quần áo cũng không có chuyện gì lớn, chỉ có chuyện giới thiệu đồ với tính tiền. Trương Tú nói chị không giỏi phương diện tính toán này liến muốn Giản Như Như làm, chị phụ trách tiếp khách.
Lại nhìn tới Tưởng Thành ngồi phía trước đánh xe, tác dụng duy nhất của anh chính là giúp bọn họ đánh xe. Đến lúc đó vạn nhất có chuyện gì liền có thể giúp đỡ một chút, nhưng đây cũng chỉ là vạn nhất. Quần áo cũng chỉ có mấy bộ chỉ cần hai người cũng đủ rồi.
Đi một đường từ lúc trời chạng vạng sáng hiện giờ trời bắt đầu đón những tia nắng đầu tiên của buổi sáng bọn họ mới chạy tới cửa chợ. Ba người đến khá sớm, phía trong chợ có người bán rau đang dựng sạp, cũng mới chỉ có lẻ tẻ vài ba người đến mua thức ăn.
Dừng xe bò Giản Như Như cũng không vội bày sạp hàng, mà đi đến chỗ một bác gái cách đó không xa có vẻ khá tốt bụng hỏi thăm vài câu.
Bác gái kia khoảng năm mươi tuổi thoạt nhìn là một người rất phúc hậu, tính tình cũng đặc biệt hiền lành, rất dễ nói chuyện. Giản Như Như lúc này mới tìm đến bà bắt chuyện, thêm vào đó Giản Như Như nhìn nhỏ tuổi, cười rộ lên cũng đặc biệt ngọt ngào, còn hiểu chuyện lễ phép liền dễ dàng đem chuyện mình muốn biết hỏi rõ ràng.
Chào tạm biệt với bác gái kia, Giản Như Như đi trở lại bên cạnh xe bò nói với hai người: “Em đã hỏi qua người quản lý chợ này, bình thường cũng không hạn chế bày sạp, chỉ là phải nộp năm xu phí quản lý. Chúng ta trước tiên tìm chỗ bày ra, chờ người đến thu phí thì giao tiền là được.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play