Ánh mắt Tưởng Phong u ám, vất vả lắm mới nhịn xuống được một chút xao động, cô vợ nhỏ ở trên lại càng gia sức trêu chọc. Dưới tình huống như vậy mà không động tay động chân một chút có phải quá có lỗi với bản thân mình hay không.
Giản Như Như đang cười hì hì, trong lúc vô tình ngẩng đầu nhìn thấy ánh mắt nóng rực một mảnh của Tưởng Phong, giống như đang sắp bốc cháy. Loại ánh mắt này cô đã gặp qua không ít lần, mỗi một lần như vậy kết cục của cô đều rất thảm.
Giản Như Như kinh hãi, luống cuống tay chân sợ sệt muốn chạy, thân thể vừa lăn đi được một nửa đường đã bị Tưởng Phong một phen bắt được đè xuống.
“Anh buông ra.” Giản Như Như dùng chút sức lực cuối cùng vùng vẫy: “Em muốn ngủ.” Rất nhanh chóng sau đó, âm thanh tắt dần thay vào đó là một trận tiếng nức nở, rên rỉ liên miên. Chìm sâu trong biển tình, những âm thanh phản kháng vô lực toàn bộ bị nuốt vào bụng, biến mất không còn dấu vết.
Thiên đường rất tuyệt vời, sẽ làm cho người ta lưu luyến quên lối về, quên đi phàm trần. Nhưng cứ một lần lại một lần lên thiên đường liền sẽ làm cho người ta có loại cảm giác choáng váng mệt mỏi, Giản Như Như cảm giác mình giống như đang bị say xe vậy.
Cô vỗ vào cái người đang vô cùng kích thích, miệt mài luật động kia. Anh lại không thèm để ý tiếp tục chạy nước rút, không có chút ý tứ để cho cô nghỉ ngơi.
Đến buổi chiều ngày hôm sau mẹ Trương Tú mới rời đi. Hai vợ chồng Tưởng Thành và Trương Tú cùng nhau đưa bà về nhà, Trương Tú nghĩ lúc này trở về sẽ cùng mấy anh trai và chị dâu ngồi lại nói chuyện đàng hoàng. Giải quyết tốt chuyện trong nhà, sống với nhau hòa hòa thuận thuận. Không thể cứ để ba ngày lại một lần sinh sự, làm náo loạn đến không thể khuyên giải quyết được thế này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT