Tưởng Phong vừa đi ra ngoài đúng lúc nghe được mẹ Tưởng nói đến chuyện nhận con thừa tự, Tưởng Phong mím môi thoáng dừng cước bộ lại. Trong lòng cảm thấy có chút không vui, nhưng chuyện này cũng không tiện phản bác người nhà, liền quay đầu trở lại muốn thương lượng với Giản Như Như một chút.
Bởi vì mẹ ruột Trương Tú đến thăm, bữa cơm tối nhà họ Tưởng phong phú hơn bình thường. Cả khách lẫn chủ ăn uống nhiệt tình, chờ khi ăn xong Trương Tú cùng Tưởng Thành đi thu dọn chỗ ở, hai cha mẹ Tưởng lại ngồi cùng bà thông gia nói chuyện. Tưởng Phong với Giản Như Như không muốn cùng bề trên bọn họ nói chuyện, liền đã sớm trở về phòng.
Giản Như Như đang ngâm chân, ngón chân chọc tới chọc lui trên mu bàn chân Tưởng Phong. Ban đầu Tưởng Phong còn không để ý, nhưng sau đó thật sự bị chọc đến ngứa ngáy liền giơ chân to lên đè chặt hai chân Giản Như Như không thể động đậy.
“Ai nha, anh làm cái gì vậy?” Giản Như Như bất mãn nhìn anh.
Tưởng Phong đưa tay vào trong chậu nước vén nước hắt vào cổ chân cô nói: “Im lặng ngâm chân thật tốt.”
Giản Như Như vẻ mặt như nhìn ác nhân cáo trạng trước: “Em có chỗ nào không ngâm chân tốt? Bàn chân không phải đang ngâm trong chậu nước đó hay sao? Là anh không ngâm chân thật tốt lại đè lên chân em, còn giẫm đến chân em phát đau.”
Tưởng Phong giật giật chân: “...” Nói không lại cũng chỉ có thể ngậm miệng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT