Đoạn Chu vốn có làn da trắng, nên hễ mặt đỏ lên là rất dễ nhận ra. Lúc này trên mặt hắn hơi ửng hồng, ánh mắt lại lạnh như băng nhìn Thẩm Nguy, đến cả khóe môi cũng căng cứng. Khi Thẩm Nguy tiến lại gần, Đoạn Chu theo bản năng nghiêng đầu đi, nhưng phát hiện đối phương chỉ hơi đẩy cửa phòng hé ra một chút.
“Làm gì vậy?” Đoạn Chu hỏi.
“Thông gió.” Thẩm Nguy cười cười đáp: “Đêm qua ta xem ghi chép về hắc xà trong Tàng Bảo Các. Tuy không tìm được tình huống hoàn toàn trùng khớp, nhưng trong sách có nói, nghỉ ngơi trên giường và thông khí sẽ giúp vết thương hồi phục. Nếu có thể kết hợp thêm linh lực thì hiệu quả càng tốt.”
Đoạn Chu trong lòng cứ như lộn tùng phèo, cảm xúc rất bất ổn.
“Tùy ngươi.” Không biết đây là lần thứ mấy Đoạn Chu nói vậy. Thẩm Nguy gật đầu, đang định quay người đi về phía tiểu hắc xà thì Đoạn Chu bất ngờ phản ứng lại, lập tức bước lên, ôm lấy vai Thẩm Nguy, ngăn hắn lại.
Thẩm Nguy hơi ngạc nhiên, có chút hoang mang nhìn kiếm tu đang chắn trước mặt mình.
“Đoạn huynh…” Thẩm Nguy bối rối hỏi: “Sao vậy?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT