Chúc mừng lên 40fl🎉🎉🎉 chương ăn mừng cho hôm nay.
Đoạn Chu không biết rằng trong khoảng thời gian ngắn ngủi chưa đầy nửa tuần trà, Thẩm Nguy chỉ đọc một bức thư trị giá hai văn tiền. Cũng như Thẩm Nguy không hề hay biết, trong khoảng thời gian đó, Đoạn Chu đã trải qua bao nhiêu đợt giằng xé nội tâm, suy nghĩ tới lui, cuối cùng không kìm được mà vội vã quay lại.
Ngồi trên lưng ngựa với gương mặt lạnh lùng, Đoạn Chu dường như đang tự phỉ nhổ hành vi của mình, nhưng lại không muốn để lộ ra ngoài, tránh để con linh thú này được nước lấn tới.
“Vừa rồi ngươi đi nhanh quá.” Thẩm Nguy cười tủm tỉm, theo sau Đoạn Chu. Hai tay hắn nắm chặt dây cương, dù cưỡi ngựa không mấy thuần thục nhưng nhờ ký ức của nguyên chủ, ít nhiều cũng ra dáng. Trên lưng cõng một bọc hành lý, trông có vẻ hiền lành, giọng nói cũng rất ôn hòa: “Đêm qua trời mưa, mặt đất ướt trơn, chúng ta cứ đi chậm thôi. Ngã ngựa thì không hay đâu.”
Đoạn Chu liếc nhìn hắn một cái, dù không đáp lời nhưng vẫn tự động giảm tốc độ ngựa.
“Vừa rồi, Ô Mạn nhờ bồ câu đưa thư, báo rằng số vàng bạc chúng ta gửi về đúng là tài vật thất lạc của Huyền Võ Phong. Cũng may xem như tìm lại được đồ đã mất. Nhưng không may là nó bị vàng bạc từ trên trời rơi trúng mai rùa, giờ xương cốt có hơi gãy.” Thẩm Nguy thở dài: “Bây giờ trong bốn vị phong chủ, hai người gãy xương, một người trúng độc, chỉ còn lại mỗi Xích Loan của Chu Tước Phong là lành lặn.”
“Bị chim ném vàng bạc từ trên trời xuống, trúng ngay mai rùa?” Đoạn Chu nhịn không được mà cất lời: “Chuyện này có chính xác quá mức không vậy? Ô Mạn và Xích Loan quan hệ thế nào?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT