Hắn không biết đó là nhân quả của chính mình hay là mưu đồ của Tỉnh Lục. Nếu như là mưu đồ của Tỉnh Lục, hắn không biết tất cả những thứ này là quà tặng, hay là tính kế. Nhưng ít ra...một trong những bằng hữu tốt nhất của hắn, đã ở trong thời không khép kín, không thể đi ra. Có thể nói Tỉnh Lục đóng vai trò quyết định trong vòng lặp khép kín của Lâm Duệ. Như vậy Văn Hạo thì sao? Tỉnh Lục để mình cứu vớt Văn Hạo, có hay không cũng là tạo ra cho Văn Hạo một cái kết...làm cho người ta khó chịu? Lòng dạ nữ nhân như mò kim đáy bể, ý nghĩ của Tỉnh Lục Bạch Vụ trước mắt là không thể cân nhắc. Bạch Vụ thở phào nhẹ nhõm, lúc này cự ly du thuyền khổng lồ đâm vào hải đảo, đã không còn lại bao nhiêu.
Hắn nhất định phải ở trong thời gian ngắn nhất, ngăn cản tràng tai nạn này. "Ngươi nhất định có rất nhiều nghi hoặc. Ta rốt cuộc là lên thuyền như thế nào. Thậm chí nếu như chiếc thuyền này có cơ chế soát vé, ngươi sẽ phát hiện ra, vé tàu của ta cùng với ngươi là giống nhau." Bạch Vụ lấy ra tấm vé tàu kia. Ở trong ba lô, có rất nhiều đồ vật yên lặng, chiếc đồng hồ MVP trước đây đã trở thành vật trang trí, sau khi nhận được tin tức của tỷ muội, Lưu Chanh Tử đã trả lại máy chụp ảnh cho Bạch Vụ. Đương nhiên, còn có một vật thể khác chắc chắn sẽ Ký Linh nhưng vẫn đang trên đường Ký Linh. Mà tấm vé tàu này, phảng phất như không dùng được, bị Chung Húc vứt đi, về sau bị Gia ẩn vứt đi, nhưng vào giờ khắc này, lại trở thành một kiện đạo cụ rất trọng yếu. Vé tàu còn có chút hơi nhàu. Nhưng trên đồ vật có kích thước bằng lòng bàn tay này, hoa văn và nét chữ trên đó vẫn rất rõ ràng. Một màn Bạch Vụ trưng vé tàu ra, khiến cho ba thuyền viên cốt cán và Văn Hạo đều cực kỳ kinh ngạc. "Điều này sao có thể...mã vé của ngươi làm sao có thể giống như thuyền trưởng?" Tương Trụ không
thể lý giải. "Vé tàu còn có thể làm giả được? Không thể nào, chúng ta đã từng thử." Lê Hân cũng vậy. Văn Hạo rất rõ ràng, đây không phải vé tàu giả, đây chính là tấm vé tàu của mình kia, vì vậy y cũng lấy ra vé tàu của mình. Hai tấm vé tàu tới gần nhau, không giống như những gì được viết trong nghịch lý của thời gian và không gian, sẽ hủy diệt một cái trong đó, hoặc sẽ hợp hai làm một. Bởi vì đó không phải là những vật phẩm của tương lai đến quá khứ, mà là do lực lượng nhân quả phục chế lại. Xác thực mà nói, vé tàu của Văn Hạo mới là sản phẩm phục chế, tấm vé tàu trong tay Bạch Vụ này mới là hàng thật. "Tình huống khẩn cấp, thời gian cũng tương đối gấp gáp, ta biết trong đầu của ngươi có rất nhiều dấu chấm hỏi, ta cũng có" "Thật giống như ta không biết người tại sao lại trở thành thuyền trưởng, nhưng ta không thể không nói, một Lâm Duệ, một người, đều cho ta kinh hỉ rất lớn. Từ một đứa bé, trưởng thành làm thuyền trưởng, gian khổ trong quá trình này e rằng chỉ có chính người biết."
"Thật đáng tiếc vào lúc đó ta đưa vé tàu cho ngươi, lại không nghĩ tới tương lai của ngươi sẽ rất nhấp nhô. Có lẽ ta hẳn là mang ngươi rời đi, mang người đi đến Tòa Tháp? Có lẽ ngươi sẽ có một đoạn nhân sinh khác." Không cần Phổ Lôi Nhãn nhắc nhở, vẻn vẹn chỉ dựa theo khí chất biến hóa của Văn Hạo, là có thể biết con đường trưởng thành của y rất gian khổ. Trong lúc lơ đãng điểm ra nguồn gốc vé tàu, khiến cho Văn Hạo trợn to hai mắt, tay của y không tự chủ được run lên. "Hắn đang nói cái gì? Cái gì mà đưa vé tàu cho ta." 700 năm trước, nguồn gốc của chiếc vé này ngay lập tức hiển hiện ở trong đầu. Khuôn mặt cố gắng nhớ kỹ, nhưng cuối cùng lại quên đi, đột nhiên có đường nét ở trong ký ức, chi tiết mơ hồ lại trở nên rõ ràng. "Ngươi...ngươi..." Văn Hạo kích động đến mức thanh âm run lên. Phản ứng của Văn Hạo khiến cho mấy người thuyền viên cảm thấy hoang mang. Thực lực của thuyền trưởng cường đại cỡ nào, đã mấy lần dẫn dắt thuyền viên trấn áp bạo loạn
đến từ mê cung ký ức. Có thể nói là đã có thể làm được bất động thanh sắc ở trước mặt núi đổ. Nhưng chính là một vị thuyền trưởng vĩ đại như vậy, Lê Hân có thể cảm nhận được, tâm tình của thuyền trưởng chập chờn rất lớn. "Ta không biết qua 700 năm liệu người còn có nhớ ta hay không, nhưng ít ra ta nhớ rõ ngươi. Ngươi nhất định rất nghi hoặc, vì sao vé tàu của chúng ta sẽ giống nhau. Đây đương nhiên không phải là vé giả, chuyện này có thể là âm mưu, cũng có thể là gợi ý chính nghĩa." "Cách đây không lâu, ta vượt qua thời không, đi tới Thực Thành 700 năm trước, gặp được một đứa bé suýt nữa bị cha mẹ vứt bỏ. Phương pháp vượt qua thời không rất đặc thù, không phải là thời không thuật, mà là một loại nhân quả thuật. Ở trong thời không mà ta tưởng rằng là cảnh tượng đó, ta mặc kệ làm cái gì, ta cũng sẽ không có tổn thất. Xuất phát từ không đành lòng thấy được đứa bé kia bị cha mẹ vứt bỏ, sau đó chờ chết tại trong Thực Thành tràn đầy quái vật, ta đưa vé tàu cho đứa bé" "Ta còn tưởng rằng đó là một tràng cứu rỗi, nhưng về sau ta phát hiện ra, một đứa bé khác được ta cứu, đã gặp phải một tràng hạo kiếp. Điều này làm cho ta không thể không liên tưởng đến, có lẽ hai đứa bé ta cứu lúc trước, cũng sẽ bị an bài tính kế. Thông qua nhân quả thuật đi đến từng cái thời
không, gieo xuống nhân quả, cũng sẽ có giá lớn của nó. Ta không hy vọng người giẫm lên vết xe đổ, cho dù ta cũng không xác định người có còn sống hay không. Tóm lại là ta bắt đầu tìm kiếm người, tìm kiếm chiếc thuyền cứu nạn này" Bạch Vụ lộ ra nụ cười ôn hòa, được đèn pha trên boong thuyền chiếu sáng, như thể càng thêm sáng ngời. 
Mấy câu ngắn ngủn, có thể dung nhập sự chân thành cùng với hành động vào một thể, đồng thời chỉ ra thế giới này không có trùng hợp vô duyên vô cớ. Nếu như Đường Cảnh ở chỗ này, nhất định sẽ rất nghiêm túc lấy giấy bút ra ghi chép. Ba thuyền viên cốt cán lại lộ ra vẻ mặt mộng, không biết người này đang nói cái gì. Nhưng thuyền trưởng Văn Hạo hiện tại rốt cục cũng xác định được: "Ngươi là...Bạch Vụ đại ca?" "Vận khí của ta cũng không tệ lắm, ta cuối cùng cũng tìm được ngươi, Văn Hạo. Mặc kệ nhân quả thế nào, ít nhất từ giờ trở đi, chúng ta có thể cùng đi đối mặt" Văn Hạo há to miệng, rồi lại cũng không nói nên lời, phảng phất như những bị những lời đó nhét vào cổ họng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play