Tạ Hành Tri thề chính mình là muốn làm điều gì đó, nhưng đến lúc mấu chốt, lại không nhớ ra. Cuối cùng, y chỉ có thể đưa mắt nhìn Bạch Vụ rời đi, đi đến quảng trường phía đông tầng dưới cùng. Tuy nghĩ không ra muốn làm cái gì, nhưng Tạ Hành Tri rất chờ mong thành quả thăm dò của Bạch Vụ. Lần tiếp theo gặp lại Bạch Vụ...có lẽ lại có chuyện thú vị. Ngoài tháp, tại khu vực không biết. Bạch Vụ nhìn chung quanh, phát hiện ra xung quanh rất giống một nông trường bỏ hoang, có thể nhìn thấy bộ xương của những sinh vật to lớn phủ đầy bùn. Phía trên thậm chí còn mọc nấm. Cũng có thể nhìn thấy các kho thóc và khu nhà. Lúc này hắn đang ở bên ngoài khu nhà, nghe thấy giọng nói bên trong khu nhà.
Trình độ khoa học kỹ thuật của Thịnh Quốc cách đây 700 năm tương đương với thế giới mà Bạch Vụ sống ở kiếp trước. Có những thành phố với mật độ dân số dày đặc và trình độ khoa học kỹ thuật cao, như Bách Xuyên, Thục Đô, Thực Thành, Đằng Lâm, ngoài ra còn có rất nhiều bối cảnh ngoại ô. So với "nông trường" mà Tĩnh Nhất đang phụ trách, nông trường này giống như một nông trường do Vong Linh cai trị vậy, cỏ úa vàng, xương cốt khắp nơi, kho thóc và khu nhà đổ nát, nhưng điều thú vị là...bên trong có giọng nói. Vào thời điểm Bạch Vụ rời khỏi Tòa Tháp, chạm vào tấm bia đá màu đen, hắn nhìn thấy một đoạn chú thích như thế này-- [Không thể không nói thế giới này rất kỳ diệu, vào thời điểm vài sự kiện đồng thời phát sinh, liền trở thành một sự trùng hợp không thể tránh khỏi. Trong vài tháng qua, người đã phân phối lại tài nguyên và quyền lực trong Tòa Tháp. Mà ở ngoài tháp, cũng xuất hiện một lần phân phối lại méo mó. Số lượng các khu vực màu đen màu đỏ giảm bớt, nhưng các khu vực màu xanh màu tím tăng lên đáng kể, mà khu vực màu trắng, người đoán xem? Hắc, sẽ không còn – tấm bia đá dĩ nhiên không thể đưa người đến khu vực có đẳng cấp nguy hiểm đối ứng một cách chính xác, nó hiện tại...chỉ là
một cánh cổng truyền tống bình thường.] Đoạn văn này khiến cho Bạch Vụ đoán được, trong ba tháng này, e rằng bởi vì giếng mở ra, hạn chế khu vực biến mất, khiến cho rất nhiều Ác Đọa bắt đầu di chuyển. Nồng độ méo mó của một khu vực được cấu thành từ hai bộ phận. Thứ nhất là Ác Đọa, thứ hai là hoàn cảnh. Ác Địa càng mạnh, nồng độ méo mó càng cao, trong hoàn cảnh quy tắc càng méo mó, nồng độ méo mó sẽ càng cao. Hiện giờ hoàn cảnh sẽ không thay đổi, nhưng bởi vì hạn chế khu vực biến mất, nhóm Ác Đọa bắt đầu di chuyển. Ba tháng nói dài cũng không dài lắm, bảo ngắn cũng không ngắn lắm. Nhiều khu vực có thể vẫn như cũ, cũng có một ít Ác Đọa trong khu vực này tụ hợp cùng với Ác Địa trong khu vực khác. Ác Đọa trong không ít khu vực đều là loại trí tuệ lẻ tẻ, cộng thêm một đống loại không có trí tuệ bị dục vọng chi phối. Cũng khiến cho nhóm có trí tuệ rất cô độc trong 700 năm, chúng chỉ có thể đợi ở một chỗ. Bây giờ
mọi thứ đã thay đổi. Những khu vực có quy tắc ác liệt đến mức Ác Đọa cũng không muốn ở, tự nhiên là không có Ác Đọa nguyện ý ở lại. Đại đa số Ác Đọa, cũng hi vọng tìm kiếm một ít hoàn cảnh thích hợp sinh tồn. Cho nên khu vực màu trắng khu vực màu xanh, loại khu vực có trình độ méo mó rất thấp này, liền biến thành khu vực đứng đầu. Những điều này không có nghĩa là nhân loại trong Tòa Tháp có thể đi đến khu vực màu đỏ màu tím, dù sao thì ở dưới tình huống không có tin tức, các loại quy tắc càng trí mạng hơn so với Ác Đoa. Nói một cách ngắn gọn, Ác Đọa cũng thích địa phương có quy tắc không quá méo mó, khí hậu ấm áp. Cũng giống như sự phát triển của các thành phố nhân loại, các thành phố ven biển và vùng đồng bằng, đầu nguồn sẽ luôn náo nhiệt hơn. Một nơi như thành phố Bách Xuyên, nơi nhân loại và Ác Đoạ cùng tồn tại, có thể trở thành tấc đất tấc vàng.
Sau khi Bạch Vụ nhìn tấm bia đá, nhanh chóng mô phỏng ngắn gọn nguồn gốc của xã hội và đưa ra một số kết luận. Trong quá khứ quái vật bị hạn chế khu vực, thế lực có thể được kiến tạo là không nhiều lắm, thành phố máy móc của Số 0, dựa vào hấp thụ linh hồn xây dựng Cơ Giới tộc khổng lồ. Đây là một trường hợp đặc biệt. Mà nông trường thì rất thần bí, nguồn gốc của những đứa trẻ trong đó là không rõ. Tòa Tháp được xem như là một cái thế lực, thế lực nhân loại tuy có thể nói không chỗ nào không có, nhưng bởi vì tính ngẫu nhiên của tấm bia đá, cũng khiến cho nhân loại lâu như vậy, vẫn một mực không thể vẽ bản đồ. Cuối cùng chính là thế lực Hoàng Tuyền Đảo cùng với thế lực Hắc Kim Đảo. Cả hai hòn đảo đều có tồn tại có thể bỏ qua hạn chế khu vực, một người là Tỉnh Ngũ, một người là quan toà. Đây là tất cả những thế lực mà Bạch Vụ tiếp xúc từ trước đến nay, nhưng hắn phỏng đoán...rất nhanh liền có không ít thế lực mới quật khởi. Những thế lực này có lẽ rất nhỏ, cũng có lẽ sẽ khổng lồ trước đó chưa từng có.
Mà vào giờ khắc này, hắn ở bên ngoài khu nhà nông trường, chợt nghe thấy tiếng nói chuyện bên trong. "Mấy người chúng ta làm quen vào ba tháng trước, có thể nói vừa thấy đã thân, kết làm huynh đệ. 700 năm trước, mọi người đến từ năm sống bốn biển, lão Nhị người tới từ Thục Đô, lão Tam ngươi tới từ Thực Thành" "Lão Tứ ngươi tới từ Đằng Lâm, cái địa phương kia rất thảm. Khi ta biết, Ác Đọa ở chỗ đó bị một nhà khoa học điên làm cho mắc một thân bệnh tật, ta đoán rằng ngươi không dám trêu chọc người kia."
"Lão Ngũ ngươi nói người tới từ Tòa Tháp, một năm trước mới trở thành bộ dáng này, ta tin tưởng ngươi cũng là có chừng mực"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play