Lúc này ba tầng dưới, vô số thi thể hư thối ở dưới ánh đèn, nhưng trong toà nhà khoa học kỹ thuật, hắn đã ngồi rất thoải mái, bắt đầu thảo luận phân chia lãnh địa cùng với những người này. Loại ma huyễn này, Bạch Vụ đích xác chưa từng thể nghiệm qua. Hắn cũng không hề tỏ ra chán ghét, bởi vì hắn cũng muốn biết ý nghĩ chân chính của những người này. Vương Giác nói: "Nếu như đã đi thẳng vào vấn đề, vậy ta cũng sẽ đưa ra quan điểm của mình, toàn bộ sản nghiệp của các nhà ở ba tầng dưới, gần như đều bị hủy hoại chỉ trong chốc lát ở trong lần bạo loạn này, nhưng chúng ta đều có giữ lại bản sao kế hoạch." "Đề nghị của ta là, lãnh địa phân chia lúc trước, vẫn là dựa theo lúc trước. Những Bàng gia, Liễu gia, Tần gia, Chung gia, chúng ta phải quy hoạch thật kỹ lưỡng. Tần gia, Liễu gia giao cho Bạch Vụ tiếp quản, ba người chúng ta, tiếp quản Bàng gia cùng với Chung gia, thấy thế nào?"
Vương Giác cho rằng lần phân bánh ngọt này, phương án của mình tràn đầy thành ý. Trịnh Từ cũng rất hài lòng với cái phương án này. Bạch Vụ là nhất định phải dỗ dành. Y nhìn ra được, đề nghị Trịnh Nhạc đưa ra lúc trước là rất đúng, không có triệt để đứng về phe Tần gia, quả nhiên là một cái lựa chọn rất tốt. Thực lực của người trẻ tuổi này quá cường đại, đã làm thay đổi bố cục thiên hạ trong quá khứ. Vì để cho sự khống chế được tiếp tục, chỉ có thể lựa chọn nhượng bộ. Nhưng hiện giờ tám gia tộc tổn thất bốn nhà, thậm chí một mình Bạch Vụ độc chiếm hai nhà, nói tóm lại vẫn là kiếm lời. Vì vậy Trịnh Từ rất nhanh nói: "Ta cho rằng như vậy rất hợp lý. Tạ giáo sư, người thấy sao?" Tạ Anh Kiệt không nói gì, y không có Tránh Hại, không có Vô Hạn Hóa Kình, lại không có trực giác tránh thoát nguy hiểm, cũng không có thân thể thừa nhận nguy hiểm. Nhưng y hiểu rõ Bạch Vụ hơn tất cả mọi người ở đây, y biết rõ, Bạch Vụ hiện tại cười tủm tỉm, rất nguy hiểm. "Ta không biết, tất cả ý kiến của Bạch Vụ đều là chủ trương của ta."
Lão hồ ly. Trong nội tâm của Trịnh Từ cùng với Vương Giác đồng thời hiện lên cái từ này. Chẳng qua biểu tình của hai người đều rất hòa thuận, đồng thời nhìn về phía Bạch Vụ: "Nếu như người cảm thấy không hài lòng, để chúng ta nhường ra thêm Chung gia cũng có thể năng lực càng lớn, trách nhiệm càng lớn, giao đại bộ phận quyền lực cùng với sinh ý trong Tòa Tháp cho ngươi, chúng ta cho rằng là phụ trách đối với Tòa Tháp. Trong 700 năm qua, Tòa Tháp cũng chưa từng có anh hùng trở thành kẻ thống trị, sự xuất hiện của người, nhất định sẽ đẩy nhanh việc xây dựng lại ba tầng dưới." Trịnh Từ rất thành khẩn nói. Bạch Vụ cười thành tiếng: "Trong trận chiến tranh này, người chết đi vừa vặn đều là có quan hệ không quá mật thiết đối với ta, vừa rồi vào thời điểm đi đến tầng 3 kết thúc công việc, ta phát hiện ra nhóm nòng cốt sống rất tốt. Xem ra là hai nhà các ngươi Cố ý hỗ trợ." Trong nội tâm của Trịnh Từ cùng với Vương Giác nhẹ nhõm không ít, chỉ cần Bạch Vụ nguyện ý nhận tình, đó chính là người một đường. Nếu là người một đường, nói chuyện sinh ý liền không cần kiêng kị. Chỉ cần nói sinh ý là được rồi, hòa khí sinh tài, Bạch Vụ không những không phải là địch nhân, ngược lại còn có thể trở thành bia đỡ đạn của chính mình.
Vì vậy kế tiếp Trịnh Từ bắt đầu nói kỹ càng phương án phân phối, nhà ai có được sản nghiệp nhà ai, nhà ai phụ trách quản lý khu vực nào , nhà ai phụ trách xử trí loại sự tình nào. Tiếng khóc ở ba tầng dưới cũng không có bởi vì ánh sáng chiếu tới mà ngừng lại, giòi bò lúc nhúc trong những xác chết, khói vẫn bốc lên từ những toà nhà sụp đổ. Cô gái nhỏ đang đi trên đường, đã sớm không còn bóng dáng của cha mẹ, cái gọi là ánh sáng chiếu tới, chẳng qua là đem sợ hãi bị màn sân khấu bóng tối che khuất kia, bại lộ ở trong tầm mắt của mọi người. Vương Giác là một người giỏi về nhìn mặt mà nói chuyện, nhất là nàng có thiên phú Tránh Hại, lúc này nàng không có cảm giác được Bạch Vụ không đúng, điều này làm cho nàng càng tin chắc rằng, trận sinh ý này là có thể nói. Thẳng đến cuối cùng với Trịnh Tử nói: "Quân đoàn điều tra cũng có thể thay đổi, nếu không đổi thành quân đoàn thăm dò cũng được? Dù sao cũng do người quản lý
Trước đó, ngành ăn uống, ngành sản xuất, ngành quản lý, cơ cấu ngân hàng, Trịnh Từ đều đã đưa ra phương án rất kỹ càng, y rất hưng phấn.
Quyền lực khuếch trương, luôn làm cho người ta hưng phấn.
Nhưng lại vào thời điểm Trịnh Từ cùng với Vương Giác đều cao hứng, sắc mặt của Bạch Vụ dần dần bình tĩnh: "Ta cảm tạ sự chiếu cố của các ngươi, để cho bằng hữu của ta có thể sống sót. Mà vào hôm nay, ta cũng xác định được một sự kiện" Trong nội tâm của Vương Giác lộp bộp một cái, luôn cảm giác Bạch Vụ sẽ thay đổi cách nói chuyện. Quả nhiên, Tránh Hại của nàng lần này không để cho nàng tránh hại, dự cảm bất hảo ứng nghiệm: "Vào trước hôm nay, ta cũng không biết, hoá ra giết chết kẻ thống trị...không phải là rất khó khăn." Trịnh Từ biến sắc, lập tức lại nặn ra nụ cười: "Ha ha ha ha ha...Bạch tiểu hữu đúng là kỳ tài hiếm thấy những năm gần đây." "Có lẽ vậy. Ta tuy không hối hận với lựa chọn của ta, nhưng chuyện đã xảy ra trong 30 ngày này, khiến cho ta có lĩnh ngộ mới, nếu như kẻ thống trị không có khó giết như vậy, ta vì sao không giết các ngươi chứ?" Bạch Vụ khoanh tay lại, nở một nụ cười kiểu Bạch Viễn nhìn Vương Giác cùng với Trịnh Từ. Tạ Anh Kiệt vẫn là mặt không biểu tình, không có sự thong dong hợp lý, cũng không có kinh ngạc ngoài ý liệu, khuôn mặt của y chính là mặt sắt, không nhìn ra bất kỳ dao động tâm tình nào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play