Nếu đèn trên trần nhà sáng lên vào lúc này ...cảnh tượng ở ba tầng dưới, mặc kệ là tầng nào, cũng có thể dùng tu la địa ngục để hình dung. Ngày thứ 58. Tạ Anh Kiệt nghe tin tức do Vương Giác truyền đến, có chút ngồi không yên. Y đột nhiên cảm giác được, có lẽ Cốc Thanh Ngọc đã thật sự chết rồi, Bạch Vụ cũng thật sự chết rồi.
Sứ mạng mà lịch sử giao cho họ có lẽ là xây dựng một chỗ tránh nạ, họ đã hoàn thành nó và cuối cùng chết một cách lặng lẽ. Chuyện như vậy, trong 700 năm cũng không phải là chưa từng có. Rất nhiều người có quỹ tích anh hùng, bao phủ sắc thái truyền kỳ, đều chết một cách vô cùng tầm thường.
Y không biết ba tầng dưới hỗn loạn bao nhiêu, nhưng chỉ dựa vào ngôn ngữ của Vương Giác, y cũng biết loại trình độ đáng sợ kia. Xác chết nằm rải rác khắp nơi, toàn bộ kiến trúc tan tành không chịu nổi, hệ thống được xây dựng mấy trăm năm đã hoàn toàn tan rã trong cuộc bạo động này. Đây không phải là Tòa Tháp mà Tạ Anh Kiệt muốn thấy, nếu như tiếp tục ẩn trốn, có trời mới biết Tòa Tháp cuối cùng sẽ biến thành bộ dáng gì? Thế lực của Tần Nghiệp rất mạnh, lại không thể mạnh đến mức nhẹ nhõm áp chế lửa giận của tất cả mọi người. Đó là lý do tại sao ngọn lửa này không thể được dập tắt nhanh chóng, và mọi người chỉ có thể nhìn nó thiêu rụi mọi thứ. Tạ Anh Kiệt không phải là người có thể hy sinh bản thân vì hòa bình, nhưng đối mặt với sự hỗn loạn lớn nhất trong 700 năm của tòa tháp, y đột nhiên mệt mỏi... Y không thấy được kỳ tích hàng lâm, vì vậy chỉ có thể tiếp nhận một kết quả khác. "Có lẽ...ta nên nhận thua. Tần Nghiệp chỉ cần nhìn thấy ta, mọi thứ trong Tòa Tháp sẽ trở lại bình thường." "Sau đó thì sao?" Vương Giác nói.
Tránh Hại là một loại trực giác, loại trực giác này chỉ dẫn nàng hôm này đi qua trấn an Tạ Anh Kiệt. Tạ Anh Kiệt nhìn Vương Giác: "Chẳng lẽ người cho rằng còn có khả năng khác sao? Không ai có thể sống sót hơn hai tháng bên ngoài Toà Tháp, mà Bạch Vụ đi lên tầng 6, đã lâu như vậy, kỳ tích căn bản không có khả năng phát sinh!" "Cho nên người muốn giao chính mình cho Tần Nghiệp. Từ đó toàn bộ Tạ gia bị Tần gia chương khống, Tần gia dùng thủ đoạn nhanh nhất, dựa vào lực lượng của Tạ gia các ngươi, trấn áp lần bạo loạn này trong chớp mắt. Lại một lần nữa khiến cho những người này hiểu được, con người là có cao thấp, một số người sinh ra để làm nô lệ, một số người sinh ra để làm chúa tể" "Những người đã chết đều chết một cách vô ích, sự chờ đợi của người trước đó đều uổng công. Lựa chọn như vậy, liền có ý nghĩa sao? Ta là cỏ đầu tường cũng đều không có đào ngũ, ngươi cần gì phải làm vậy chứ?" Vào thời điểm Vương Giác nói lời nói này, rất bình tĩnh. Tạ Anh Kiệt nói: "Xem ra ngươi không thèm để ý chút nào đến sinh tử của người tầng dưới cùng" "Ngươi cũng không để ý, chỉ là lần này chết quá nhiều, con số vượt qua phạm vi chịu đựng của người. Nhưng Tạ giáo sư, nào có biến cách nào mà không chết người chứ?"
Một câu vô cùng máu lạnh, nhưng cũng vô cùng chính xác. "Ngươi bây giờ có xuất hiện hay không, cũng đều không trọng yếu, cho nên người vẫn nên tiếp tục ẩn giấu ở chỗ nguy hiểm nhất"
Vương Giác dùng lực lượng cùng với lý trí tuyệt đối, thuyết phục Tạ Anh Kiệt. Nhưng trên thực tế, liền ngay cả bản thân Vương Giác cũng bắt đầu hoài nghi, tầng 6 Tòa Tháp rõ ràng là lĩnh vực của thần, thật sự có người có thể sống sót tại cái địa phương kia sao?
Ngày thứ 60. Dịch bệnh bắt đầu lan tràn, mùi hôi thối tràn ngập ở ba tầng dưới. Quân đội Tần gia bắt đầu đốt cháy xác chết ở tầng 3, toàn bộ tầng 3, giống như một lò thiêu khổng
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT