Ở đâu đó trong Tòa Tháp vào thời điểm đó. Bạch Vụ cảm thấy có chút buồn ngủ, cơn buồn ngủ này tới vô cùng đột nhiên. Trước đó không lâu hắn đã trở lại Tòa Tháp, quân đoàn điều tra cũng đều trở lại Tòa Tháp. Về sự tình chỗ tránh nạn, mọi người rất ăn ý ngậm miệng không đề cập tới. Cho dù cái bí mật này đối với người tầng 5 mà nói, khẳng định không giấu được, nhưng tất cả mọi người đều rất rõ ràng, chỗ tránh nạn chỉ là vừa mới được xây dựng, còn chưa thích hợp bị quá nhiều người biết. 
Mà Ngũ Cửu thì rời khỏi Tòa Tháp, một thân một mình trực tiếp xuất phát từ thành phố Bách Xuyên, bắt đầu hành trình trở nên mạnh mẽ hơn, hành động như một vị chưởng quỹ vung tay, điều này làm cho Bạch Vụ gặp rất nhiều rắc rối. Theo sự nhờ cậy của Tần Tung, Bạch Vụ trở lại Tòa Tháp, bắt đầu hỗ trợ xử lý một vài sự vụ, đồng thời Bạch Vụ cũng sẽ hỗ trợ chỗ tránh nạn, xem như làm chân chạy cho cả hai bên. 
Phó Đoàn Trưởng là một người rất có trách nhiệm, nếu như Phó Đoàn Trưởng bỗng nhiên rời đi, tất nhiên là mang theo giác ngộ thật lớn. Bạch Vụ tin tưởng, lần sau gặp được Phó Đoàn Trưởng, y nhất định sẽ trở nên càng thêm tin cậy. Bạch Vụ vào giờ khắc này, đang đọc báo cáo điều tra, nhưng cơn buồn ngủ dâng lên, khiến cho hắn phịch một tiếng, ngã xuống trên mặt bàn. Ngủ thiếp đi!
Bạch Vụ cho rằng mình đang nằm mơ. Nhưng hắn rất nhanh phát hiện ra, đây cũng không phải là một giấc mơ. Ở trong mảnh không gian quỷ dị này, có một người trẻ tuổi bỗng nhiên ủy thác hắn hỗ trợ. Hai người như thể đối với việc hai bên có thể gặp mặt, cảm thấy vô cùng ly kỳ. Mà Bạch Vụ lại càng là thông qua Phổ Lôi Nhãn, thấy được thiên phú trên người đối phương, đoán được một số khả năng.
[Ta nguyện làm triệu hoán thú của ngươi, vượt qua vũ trụ nguy hiểm cùng với ngươi-- Ồ, đừng nên hiểu lầm, y không phải là chủ nhân của ngươi, chẳng qua người thật sự có chút liên hệ với y, Ở một khía cạnh nào đó, ngươi là người hướng dẫn của y. Nói tóm lại, thiên phú của y cảm ứng được người, không thể không nói, thiếu niên này rất có ánh mắt, cư nhiên có thể tìm được chúng ta. Có phải rất hoang mang hay không? Nhìn thiên phú của y ngươi sẽ biết.] [Trình tự thiên phú 22-- Thần Hàng. Thần Hàng đệ nhất thiên hạ, chẳng qua nó không nên xếp hạng ở phía trước ta, dù sao thì bổn đại gia cũng là đệ nhất vũ trụ.] Thần Hàng! Bạch Vụ nhớ lại thiên phú này, là thiên phú có thể cho phép người được triệu hoán nhập vào thân thể của chính mình. Đồng thời kẻ bị phụ thân, sẽ dần dần nắm được lực lượng của người được triệu hoán theo thời gian. Nói một cách thông tục, người trẻ tuổi này là một nhà ngoại cảm. Thông qua một cuộc trò chuyện đơn giản, Bạch Vụ biết được tình huống. "Ngươi tới từ trong màn sương mù đen! Ngươi là người bên trong màn sương mù đen?" Người trẻ tuổi chấn kinh.
"Xem ra người thật sự là người ngoài màn sương mù đen, vừa rồi ta cũng cảm giác được có chỗ không đúng, ta làm sao có thể bỗng nhiên cảm thấy buồn ngủ được, nói như vậy ta hẳn là bị người triệu hoán, tình hình của ngươi bây giờ là như thế nào, nếu như ta đang ngủ, ngươi hẳn là cũng ở trong trạng thái không thanh tỉnh" Người trẻ tuổi bối rối, người này bị làm sao vậy? Hắn tại sao có thể bình tĩnh như vậy. Loại cảm giác lão luyện không hiểu này là có chuyện gì? Người trẻ tuổi tự nhiên là Đường Cảnh. Đường Cảnh kinh ngạc nhìn Bạch Vụ, nghĩ tới con quái vật kia, nét mặt của y vô cùng kinh khủng: "Hiện tại ta đang bị một con quái thú kỳ quái tập kích...ngài nói không sai, ta dường như là tiến vào trạng thái hôn mê, đúng rồi...ta bị đánh ngất xỉu." "Hiểu rồi, nhìn vẻ mặt của ngươi, có vẻ như người rất kinh ngạc khi gặp con quái vật này, có thể thấy lúc trước không có phát sinh loại sự tình này, nói một cách khác, thế giới nằm bên ngoài màn sương mù đen của ngươi, gần đây đang phát sinh biến dạng. Xem ra là màn sương mù đen đang lan tràn, thế giới ngoài màn sương mù đen giống như suy đoán trước đó của ta vậy, là một cái thế giới không có biến dạng. Năng lực thích ứng của Bạch Vụ là siêu mạnh.
Đường Cảnh luôn cảm thấy trên người Bạch Vụ có một loại khí thế làm cho người ta bình tĩnh trở lại. Nhất là...đối phương lại có thể phán đoán tình hình thế giới mà y đang sống một cách đơn giản như vậy. Bạch Vụ lại hỏi thăm một vài vấn đề, xác định suy đoán của mình. Về phần Đường Cảnh, ký ức trước kia chậm rãi dung hợp, ở trong mảnh không gian ý thức này, y lại dần dần nắm giữ cách dùng thiên phú. Đây phảng phất như là một loại năng lực tự học không cần hướng dẫn, theo thời gian chuyển dời, Đường Cảnh sẽ tự nhiên hiểu được. Bạch Vụ kế tiếp sẽ tiếp quản thân thể của mình, mà chính mình thì trở thành một cỖ ý thức, một người quan sát. Chỉ cần mở hai mắt ra, liền có thể hoàn thành chuyển đổi. Chỉ là trước mắt còn có một vấn đề -- 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play