Phòng học nhạc ở tầng ba của tòa nhà. Vào thời điểm Đường Cảnh đi đến, phát hiện ra một người nam nhân vạm vỡ với cơ bắp cường tráng cũng đang ở trong phòng học. Mà cô giáo nhỏ nhắn đang núp ở phía sau người nam nhân này, Đường Cảnh biết được, đây là bạn trai của cô giáo này. Có một nam nhân to cao như vậy ở đây, Đường Cảnh đột nhiên cảm giác được chính mình có chút dư thừa. Xem ra thật sự là có một ít việc lạ, nói không chừng biến dạng đã lan tràn đến trường học, nhưng sau khi nhìn thấy cặp đôi này, Đường Cảnh đột nhiên cảm thấy không còn hứng thú. "Được rồi, đi về trước thôi, đợi lát nữa lại đến điều tra"
Vào lúc Đường Cảnh định rời đi, từ trong phòng học truyền ra tiếng đàn piano, Đường Cảnh ngây người, sự tình quỷ dị phát sinh! Toà nhà dạy học này -- lại biến hóa, cầu thang ở vị trí ban đầu đã biến mất. Không có bất kỳ giai điệu nào, người chơi piano bên trong giống như đang bấm lung tung. Những người bên trong tòa nhà dạy học, cũng cảm thấy một loại cảm giác méo mó cùng với hỗn loạn. Đường Cảnh bị một màn này làm cho sợ choáng váng -- cầu thang lớn như vậy biến đâu mất rồi? Không có cầu thang, liền ngay cả các phòng học cũng trở nên kỳ dị. Tòa nhà dạy học bằng phẳng thậm chí có độ dốc, hơn nữa độ dốc còn đang không ngừng biến hóa. Y chợt nhớ ra một điều, người nam nhân to cao vạm vỡ kia, dường như có vẻ rất khẩn trương, phảng phất như đang đối mặt với loại quái vật nào đó.
Vì vậy Đường Cảnh lập tức quay đầu, định đi xem có chuyện gì xảy ra. Đường Cảnh ngược lại cũng không phải rất can đảm, chẳng qua là cảm thấy, chính mình ngộ nhập vào cái chỗ này, vậy thì nhiều người lực lượng lớn, mọi người đoàn kết với nhau sẽ tốt hơn. Đường Cảnh mở cửa phòng học nhạc ra, một âm thanh rõ ràng, nhức nhối thần kinh phát ra từ cây
đàn piano. Cô giáo dạy nhạc tên là Đế Na, bạn trai của nàng tên là Khang Đức La. Biểu tình của hai người đều rất sợ hãi, ở trước mặt hai người, là một bóng dáng mơ hồ dường như được tạo nên bởi các nốt nhạc. Sở dĩ là bóng dáng, là bởi vì cơ thể của nó dường như trong suốt, nhưng lại không hoàn toàn trong suốt. Giống như một quả bóng bay có thể nhìn thấy bên trong vậy. Bóng dáng không ngừng biến hóa, có đôi khi giống như sư tử và hổ, đôi khi giống như một số loại sấu thời tiền sử với hình dạng kỳ lạ. Con quái vật này lớn hơn Khang Đức La rất nhiều, chiếm cứ non nửa phòng học nhạc. Ở dưới tiếng gào thét của con quái vật này, Đường Cảnh, Khang Đức La, Đế Na, toàn bộ đều không thể động đậy. Đường Cảnh muốn lấy cây kéo giấu trong người ra, những tiếng gầm rú của con quái vật to lớn khiến y thấy thân thể không còn thuộc về mình nữa, một loại cảm giác tê dại ập đến. Bóng dáng to lớn dần dần đến gần Đường Cảnh, hình dáng của nó biến thành một con sói, đang không ngừng đánh hơi gì đó.
Dường như trên người Đường Cảnh có thứ gì đó khiến nó rất thích. Đó là mùi sợ hãi. Đường Cảnh rất sợ hãi, mà Khang Đức La cùng với Đế Na tuy cũng rất sợ hãi, nhưng lúc này, theo con quái vật kia không còn gầm rú, bọn họ dần dần lấy lại quyền kiểm soát thân thể của mình, theo bản năng, Khang Đức La cùng với Đế Na lập tức chạy ra khỏi phòng học. Đường Cảnh thầm mắng một tiếng, y cũng không nghĩ tới trong phòng học sẽ có loại quái vật chưa từng gặp này! Vào lúc này, tâm tình sợ hãi của Đường Cảnh còn lớn hơn so với Khang Đức La cùng với Đế Na, mà loại tâm tình này, phảng phất như khiến cho quái vật cảm thấy rất hứng thú. Con quái vật khổng lồ không có thật thể và chỉ có đường viền đột nhiên trở nên lớn hơn, dường như chỉ cần há miệng, liền có thể nuốt chửng Đường Cảnh. Nó cũng vốn định làm như vậy, một giây sau, một cỗ lực lượng cường đại, trực tiếp chấn cho Đường Cảnh miệng phun máu tươi. Thân thể của Đường Cảnh trực tiếp lõm vào trong tường. Lực đạo mạnh mẽ khiến toàn thân Đường Cảnh rã rời, ngất đi.
Vốn dĩ chờ đợi hắn, chính là bị quái vật giết chết hoặc là ăn sống, nhưng lúc này, tâm tình càng thêm "ngon lành" xuất hiện. Đường Cảnh rơi vào hôn mê, cũng liền làm gián đoạn nỗi sợ hãi, mà Đế Na cùng với Khang Đức La đang bỏ chạy, vào thời điểm nhìn thấy cầu thang bị phá hỏng, vào thời điểm hành lang thẳng tắp lại biến thành ngã rẽ, trực tiếp sợ đến choáng váng. Kết quả là trong chớp mắt, mục tiêu của quái vật thay đổi, Đường Cảnh sắp chết cũng không còn thơm nữa. Quái vật chạy đi tìm cặp tình nhân kia. Quái vật to lớn liếm môi, có chút chờ mong đi về hướng hai con mồi. Mà Đường Cảnh nhắm nghiền hai mắt. Y phảng phất như đi đến một không gian ý thức. Khi sinh vật trong màn sương mù đen còn chưa chạy ra, y có thể cảm nhận được thế giới chân thật trong màn sương mù đen trong giấc mộng. Hiện giờ, màn sương mù đen bị du thuyền to lớn phá vỡ một cái lỗ hổng, méo mó khuếch tán, kết giới trở ngại Đường Cảnh cũng không còn nữa.
Trở nên mạnh mẽ ở trong méo mó, không chỉ là những người kia, Đường Cảnh kỳ thật cũng thay đổi, chỉ là y không cảm giác được. Y ở trong đám người Thịnh Quốc cảm ứng được thế giới trong màn sương mù đen, là người có cảm ứng mãnh liệt nhất. Cũng bởi vì vậy mà Đường Cảnh bị đưa vào trong bệnh viện tâm thần, may mà y gặp bác sĩ Khang. Vào giờ khắc này, ở bên trong không gian ý thức, Đường Cảnh đột nhiên cảm thấy rất thần diệu. "Đây chính là năng lực của ta sao? Hoặc là nói, ta đã bị con quái vật kia giết chết? Nơi này là thế giới sau khi chết" Một ít ký ức đang chậm rãi tràn vào trong đầu của Đường Cảnh, giống như một loại sách hướng dẫn nào đó vậy, chỉ là lúc này Đường Cảnh còn chưa ý thức được. Ở trong không gian màu trắng vô tận, khiến cho Đường Cảnh cảm thấy mình đang ở trong một đám sương mù màu trắng. Sau đó...y gặp được một người.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play