Y lần đầu tiên biết được, ở ngoài tháp còn có tồn tại khủng bố như vậy, cũng hoàn toàn không thể tưởng tượng được, nên chiến đấu cùng với quái vật như vậy như thế nào. Trận chiến đấu này...còn có ý nghĩa sao? Nhân loại thật sự có thể đi ra Tòa Tháp sao? Đối mặt với lực lượng như vậy, đây phảng phất như là một giấc mộng xa xa không thể chạm. Trong nội tâm y như có lửa đốt, lại vẫn luôn thiếu lực lượng để trút bỏ. Trong bóng tối, Cố Hải Lâm cùng với 24 kỵ binh sắt, như thể đã biết, trận chiến đấu này sắp nghênh đón thời khắc thảm thiết nhất. Ác Đọa là có thể nghe thấy được tâm tình sợ hãi của nhân loại trong không khí. Cố Hải Lâm biết rõ, vào thời điểm hai con quái vật họ Tỉnh xuất hiện cùng lúc, nhân loại đã thất bại. Đã không còn dục vọng chiến đấu, đã không còn dũng khí chiến đấu. Nhưng y cũng không có tiếp nhận kết cục như vậy.
Có lẽ kết cục nhất định là thất bại, nhưng ít ra trong trận chiến đấu này, y có thể lựa chọn chính mình nên dùng loại phương thức nào chết đi. Y bắt đầu không ngừng đi lên phía trước, đám nhân loại nhỏ bé, có lẽ hai con quái vật họ Tỉnh có thể không để ý, nhưng loại sinh vật to lớn như Cửu Đầu Xà, một khi bước tới, toàn bộ mặt đất đều lay động rất nhỏ. Thế lực thủ vệ quân không ngừng nhượng bộ, bọn họ không biết Cố Hải Lâm muốn làm cái gì, chỉ là cảm nhận được một loại quyết ý nào đó, đối mặt với Cố Hải Lâm không ngừng bước tới, mọi người đều ăn ý tránh ra. Không bao lâu, Cố Hải Lâm đi tới phía trước nhất. Chỉ cách hai con quái vật họ Tỉnh khoảng trăm mét. Vào thời điểm Cửu Đầu Xà dừng lại, mọi người nhao nhao kinh hãi, tất cả mọi người nhận thấy một sự kiện... Cửu Đầu Xà Vốn dĩ to lớn, đang trở nên càng thêm to lớn! Năng lực dị biến hoàn mỹ: Siêu Cự Đại Hoá. Năng lực này khiến cho Cửu Đầu Xà có được thân thể cao lớn, chỉ là mọi người ở thành phố Bách
Xuyên vẫn cho rằng Cố Hải Lâm đã lộ ra thân thể hoàn chỉnh, vào giờ khắc này bọn họ mới phát hiện ra...Cửu Đầu Xà còn có thể trở nên càng thêm to lớn. Phảng phất như như một hàng rào chắn chặn đường ở trước mặt hai vị "Thần" Cố Hải Lâm dùng phương thức gần như tự sát, chắn ở trước mặt quái vật. Ý của y rất rõ ràng -- đừng hòng bước vào chỗ tránh nạn. 90 năm trước, đối mặt với Cửu Đầu Xà bên trong hư ảnh, bộ hạ của Cố Hải Lâm không có một ai
chạy thoát thân. 90 năm sau, 24 kỵ binh sắt, những đội trưởng quân đoàn bảo vệ cùng với quân đoàn điều tra đã từng chết đi đó, vẫn như trước xếp hạng chỉnh tề ở trước người Cố Hải Lâm, cùng chờ đợi khẩu hiệu công kích của Phó Đoàn Trưởng Cố Hải Lâm thể tích tăng lên gấp đôi có thừa, chính là tường thành không thể phá vỡ nhất của chỗ tránh nạn, y chắn ở giữa hai quần, ý nghĩ rất đơn giản -- Cho dù chính mình chết rồi, cái xác này cũng sẽ trở thành một tảng đá cứng đầu ngăn chặn kẻ xâm lấn. Như thế, ở dưới cửu tuyền, mới có thể đối mặt với đồng chí chết đi ngày xưa!
Nhiếp Trọng Sơn không để ý tới Ác Đọa tấm gương nữa, y bắt đầu chậm rãi đi về phía trước. Lưu Mộ cũng không để ý tới thợ rèn nữa, đuổi theo bước chân của Cố Hải Lâm, bắt đầu đi về phía trước. Đối với hai người này mà nói, thật đáng tiếc khi họ không gặp nhau trong cùng một thời đại, không có dùng thân phận nhân loại, cùng nhau chấp hành qua nhiệm vụ điều tra ngoài tháp. Nhưng ít ra trước mắt, có thể cùng nhau đi đối mặt với địch nhân không thể chiến thắng. "Nhóm kỵ binh sắt!". Trong bóng tối trước bình minh, Cố Hải Lâm bỗng nhiên hét lên. Thanh âm xuyên mây nứt đá, vang vọng trong bầu trời đêm thành phố Bách Xuyên. Bạch Vụ đứng ở phía xa nhìn Cố Hải Lâm, trong nội tâm dâng lên một loại tâm tình phức tạp. Đó là một loại cảm giác chưa từng từng có, hắn biết Phó Đoàn Trưởng đã sớm bỏ qua thân phận nhân loại muốn nói cái gì. "Chúng ta là cựu binh quân đoàn điều tra! Là người đi nhặt ve chai đáng chết thời đại trước! Đối với chúng ta mà nói, đã sống được đủ lâu trên thế giới này rồi!" "Có lẽ hôm nay chỗ tránh nạn là nhất định không thể xây dựng, có lẽ mộng tưởng chúng ta chờ đợi
90 năm, có lẽ chỉ là vô căn cứ! Nhưng chúng ta không hối hận, cho dù chết đi vì mộng tưởng vô căn cứ như vậy!". "Cuộc hành trình đến địa ngục, được định sẵn là sẽ tắc nghẽn vào ngày hôm nay, nếu chúng ta được định sẵn sẽ chết trong thành phố này, vậy thì chúng ta sẽ đi chết...cầu mong hài cốt của chúng ta, sẽ trở thành dấu hiệu chỉ đường cho các thế hệ tương lai theo đuổi tự do!" "Quân đoàn điều tra! Công kích!" Thân ảnh khổng lồ bắt đầu phát động công kích! Đối mặt với lực lượng cường đại đến làm cho người ta tuyệt vọng, đây là câu trả lời đến từ các tướng sĩ quân đoàn điều tra đời trước! Chuyện đáng sợ phải trải qua trong đời, chẳng qua chỉ là tử vong. Nhưng đối với họ mà nói, họ đã trải qua nỗi sợ hãi vượt xa tử vong ngay từ khoảnh khắc trở thành Ác Đọa! Chờ đợi 90 năm, từ một lời nói dối hư vô mờ mịt đến một cái ước định mà mọi người hướng tới, lại đến thời khắc đen tối nhất trước bình minh vào thời điểm này... Mọi tâm tình như vỡ òa tại thời khắc này! Cố Hải Lâm, Nhiếp Trọng Sơn, Lưu Mộ, tinh nhuệ hai quần ngày xưa, theo một câu khẩu hiệu công
kích này, bắt đầu lừng lẫy chịu chết! Kha Nhĩ, Lữ Ngôn, Tiền Nhất Tâm, Viên Diệp, những Ác Đọa không thuộc về quân đoàn điều tra này, cũng nhao nhao phát động công kích! Cảm thụ được cỗ quyết ý bi tráng này, bầu trời đêm đen nhánh phảng phất như thiêu đốt lên tại thời khắc này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT