Vào thời điểm đối mặt với người này, y phảng phất như trở lại 700 năm trước, trở thành vị thiếu niên cực kỳ bất lực kia. Nhưng thiếu niên đã trải qua thời gian 700 năm, cho dù đã không còn lực lượng, trên tấm tính cũng chuyển biến hướng về anh hùng. Nếu như cái chết là nhất định không thể xóa bỏ, như vậy ít nhất phải để cho cái chết này...trở nên có ý nghĩa. Lâm Duệ bắt đầu kể nguyên nhân tại sao mình đến đây, càng ngày có càng nhiều ngôi sao ảm đạm. Tốc độ cũng càng lúc càng nhanh. Nhiều lần, y cũng bị đối phương bỗng nhiên tăng nhanh tốc độ nói hù doạ. Nhưng cuối cùng Lâm Duệ vẫn là cố lấy dũng khí, quyết định kể xong câu chuyện của mình. Y thật sự là không nghĩ ra được biện pháp sống sót.
"Có lẽ là vài chục năm, có lẽ là mấy trăm năm...có thể muộn hơn hoặc sớm hơn, đây là quá khứ, nhưng tương lai đó nhất định sẽ tới, nếu có một ngày, tồn tại cường đại như ngươi không còn ở chỗ này nữa, ta hi vọng vào ngày chỗ tránh nạn gặp nguy hiểm lớn nhất...ngươi có thể trợ giúp nhân loại." "Ha ha ha ha...ta đến cùng đang nói cái quái gì vậy...ngươi rốt cuộc là tai nạn, hay là kỳ tích? Ta căn bản không thể xác định người là dạng tồn tại gì, ta chỉ là chưa từng có nghĩ tới...sẽ có một ngày có thể gặp được quái vật cường đại như vậy." "Thế nhưng là thật sự không cam lòng...ta hẳn là sắp chết rồi đúng không? Lại nói tiếp, ta cũng đều quên mất, cụ thể là bắt đầu từ ngày nào, nhân loại đã không còn thuộc về thế giới này." "Kỳ thật cuộn tròn ở trong Tòa Tháp cũng rất tốt." "700 năm cũng không có xuất hiện vấn đề gì, chắc hẳn về sau...được rồi, ta không dám nói, ta luôn cảm thấy mình của ngày hôm nay, nói nhiều sai nhiều..." "Này, tại sao ngươi không giết ta đi, nhưng trước lúc này, chúng ta tâm sự nhé?" Lâm Duệ rất sợ hãi. Chính mình nói một đống sự tình, kể về việc thành lập chỗ tránh nạn thành phố Bách Xuyên, kể về
"Có lẽ là vài chục năm, có lẽ là mấy trăm năm...có thể muộn hơn hoặc sớm hơn, đây là quá khứ, nhưng tương lai đó nhất định sẽ tới, nếu có một ngày, tồn tại cường đại như ngươi không còn ở chỗ này nữa, ta hi vọng vào ngày chỗ tránh nạn gặp nguy hiểm lớn nhất...ngươi có thể trợ giúp nhân loại." "Ha ha ha ha...ta đến cùng đang nói cái quái gì vậy...ngươi rốt cuộc là tai nạn, hay là kỳ tích? Ta căn bản không thể xác định người là dạng tồn tại gì, ta chỉ là chưa từng có nghĩ tới...sẽ có một ngày có thể gặp được quái vật cường đại như vậy." "Thế nhưng là thật sự không cam lòng...ta hẳn là sắp chết rồi đúng không? Lại nói tiếp, ta cũng đều quên mất, cụ thể là bắt đầu từ ngày nào, nhân loại đã không còn thuộc về thế giới này." "Kỳ thật cuộn tròn ở trong Tòa Tháp cũng rất tốt." "700 năm cũng không có xuất hiện vấn đề gì, chắc hẳn về sau...được rồi, ta không dám nói, ta luôn cảm thấy mình của ngày hôm nay, nói nhiều sai nhiều..." "Này, tại sao ngươi không giết ta đi, nhưng trước lúc này, chúng ta tâm sự nhé?" Lâm Duệ rất sợ hãi. Chính mình nói một đống sự tình, kể về việc thành lập chỗ tránh nạn thành phố Bách Xuyên, kể về
việc chính mình tao ngộ đủ loại nguy cơ. Nhưng đối phương không có dừng lại, ngôi sao không ngừng ảm đạm, chỉ còn lại một phần tư ngôi
sao.
Chỉ có vào thời điểm nói đến một câu, Lâm Duệ phát hiện ra người này dừng lại một chút. "Ít nhất nhân loại cũng đã từng chống lại" Con quái vật trong bóng tối không quan tâm đến nội dung đằng sau và đằng trước của câu này, nhưng chỉ câu nói này dường như đã khiến cho con quái vật này nhớ tới một điều gì đó. Quái vật dừng lại một giây ngắn ngủi, sau đó...tiếp tục bắt đầu đếm sao. Sau đó, bất kể Lâm Duệ nói gì, đối phương cũng không quan tâm. Những ngôi sao chói lọi càng ngày càng ít đi, những ngôi sao ảm đạm vô quang đó, đang ngủ đông trong bóng đêm. Thời gian đếm ngược của cái chết, hóa ra lại dài như vậy. Lâm Duệ lần đầu tiên cảm giác được, hoá ra mình cũng có thời điểm bất lực như vậy, kể từ lúc gặp được tiền bối700 năm trước, y cho rằng mình sẽ không còn có thời điểm bất lực như vậy. "Ta vẫn rất thích các bằng hữu của ta, cho dù bọn họ tại ngày tận thế đến, lần lượt làm ra quyết
định sai lầm. Cho dù bọn họ căn bản chỉ là xem ta như vướng víu." "Nhưng nếu như có thể trở lại quá khứ, ta vẫn sẽ cứu vớt bọn họ. "Thế nhưng trong 700 năm, ta thử vô số lần, vẫn luôn không thể trở lại lúc kia..." "May mà về sau, ta lại có bằng hữu mới." Bạch Vụ, Ngũ Cửu, Giang Y Mễ, Lưu Mộ, Nhiếp Trọng Sơn, mặt mũi của rất nhiều người hiện lên ở trong đầu của Lâm Duệ. Lâm Duệ vào giờ khắc này, giống như đứng trên đoạn đầu đài, chờ đợi đao rơi xuống sẽ chết đi. "Chỉ là rất tiếc, ta có vẻ như đã không thể tiếp tục bảo hộ bọn họ, ha ha...cảm giác này thật khó chịu." Theo tiếng nói rơi xuống, Lâm Duệ phát hiện ra ngôi sao chỉ còn lại mấy khoả cuối cùng. Y chợt phát hiện ra một chuyện, trong chớp mắt quả thật kích động đến muốn nhảy dựng lên... Số chẵn! Theo thời điểm tồn tại trong bóng tối hô không giết, số lượng ngôi sao còn dư lại cuối cùng là số chắn! Điều này cũng có nghĩa là, chính mình còn sống!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT