Bạch Vụ cảm thấy buồn cười, dùng thái độ châm chọc nói: "Ngươi mâu thuẫn như vậy từ lúc nào? Vừa dùng châm làm cho người ta thống khổ muốn sống không được muốn chết không xong, vừa khuyên ta giết nó thống khoái một chút?" "Đây còn không phải là bởi vì ngươi? Nếu như nó muốn thương tổn ngươi, ta tự nhiên cũng phải cho nó đau khổ một chút, việc nào ra việc đó, thương cảm cũng sẽ không ảnh hưởng ta làm ra một ít thử nghiệm học thuật, ta tin tưởng người hiểu rất rõ." Bạch Vụ không cho rằng người giống như đúc cha mình trước mắt là chân thật, hắn đoán chừng đây là mảnh vỡ căn cứ vào ký ức, tạo ra một phiên bản chân thật. Tuy nhiên hắn phải thừa nhận...lời nói và việc làm của người này, thật sự rất giống cha hắn. Thế cho nên hắn thỉnh thoảng sẽ sản sinh một loại ảo giác nào đó. "Tử vong chỉ là sự khởi đầu của cuộc hành trình tiếp theo, xem ra hành trình của ngươi cũng không tệ lắm"
Cửu Vĩ tuy đã ngất đi, nhưng Bạch phụ cũng không có đình chỉ chơi trò đầm châm. Ở cái chỗ này dường như căn bản không cần cân nhắc lực phòng ngự tốc độ hồi máu của biến dị cấp chín cái gì. Châm của Bạch phụ giống như là thần binh lợi khí có thể tạo thành "tổn thương chân thật" không thể khôi phục vậy. "Thời gian đã sắp đến, ta có thể canh giữ thế giới tinh thần của ngươi, nhưng ở thế giới hiện thực, không có ai bảo hộ ngươi, người lùn kia không phải là vĩnh viễn cũng sẽ ở bên cạnh người, cuộc thăm dò của người chỉ mới vừa vặn cất bước, người nên nghĩ biện pháp trở nên lợi hại hơn" Lúc Bạch phụ nói chuyện cũng không có nhìn Bạch Vụ. Loại cảm giác chân thật và giả tạo chồng chéo này càng ngày càng nặng nề, Bạch Vụ đột nhiên nói: "Ngươi dường như đang đóng vai một người cha." "Ta vốn chính là...), ta hiểu, người vẫn đang phải vật lộn với những đau đớn và khổ sở thời thơ ấu sao? Mấu chốt không phải là dễ dàng cởi bỏ như vậy, về phần ta vì sao lại làm những chuyện này đối với người, đại khái chỉ là xuất phát từ ý thích của ta." Bạch Vụ nhìn Bạch phụ đang không ngừng châm kim để tra tấn Cửu Vĩ, trong lòng đột nhiên có chút nhẹ nhõm.
"Ngươi với tư cách là một sản phẩm thất bại, ta có quyền phá vỡ người, nhưng ta cũng có quyền đóng vai một người cha yêu thương, dù sao thì tất cả những người hàng xóm đều cho là như vậy." "Căn cứ vào người đã không cảm giác được một ít cảm xúc, tự nhiên cũng liền không thể tức giận, ha ha ha, không nhìn được bộ dáng tức giận của ngươi còn rất tiếc nuối." "Ta muốn làm như thế nào đối với người, đều không quan trọng, dù sao thì đường đi của ta và ngươi, sẽ không thể giao nhau, nếu như người muốn biết một ít sự tình, lần sau có lẽ chúng ta lại có thể tán gẫu trò chuyện, nhưng chỉ giới hạn trong loại địa phương này." Bạch Vụ im lặng cười, trong nụ cười tràn ngập tự giễu, giống như biết sẽ là một câu trả lời như vậy. Phụ thân sẽ không bao giờ nói: Ta chỉ là đang ma luyện ngươi, ta chỉ là đang huấn luyện ngươi. May mà hắn dường như ngay từ đầu liền không có quá nhiều chờ mong. "Lần sau gặp lại, sản phẩm thất bại."
Khung cảnh xung quanh lại bắt đầu thay đổi. Ngũ Cửu tuy chế trụ hai con Ác Đọa cấp chín, nhưng y không có biện pháp cứu vớt Bạch Vụ.
Mắt thấy Bạch Vụ mất đi ý thức, cơ thể hiện ra một loại phù nề nào đó, Vương Thế cùng với Lâm Vô Nhu quyết định thật nhanh, quyết định trước tiên mang Bạch Vụ rời khỏi lĩnh vực của Mỹ Nhân
Ngư. Vào thời điểm hai người làm như vậy, Bạch Vụ bỗng nhiên tỉnh. Theo Bạch Vụ mở mắt và tỉnh dậy, một hiện sự tình quỷ dị khác phát sinh. Khổng Tước cùng với Mỹ Nhân Ngư ngạc nhiên phát hiện ra, chín cái đuôi giống như đài sen của Cửu Vĩ, đột nhiên bay tán loạn. Té trên mặt đất...rõ ràng là bản thân Cửu Vĩ. "Điều này sao có thể?" Không chỉ là Mỹ Nhân Ngư cùng với Khổng Tước cảm thấy bất khả tư nghị, liền ngay cả Lâm Vô Nhu cùng với Vương Thế cũng trong lúc nhất thời cũng không biết chuyện gì đã phát sinh. Chỉ có Ngũ Cửu lộ ra nụ cười khó có thể phát giác, đao thế trở nên càng lăng lệ hung ác, trong chớp mắt Cửu Vĩ ngã xuống, Mỹ Nhân Ngư cùng với Khổng Tước đều có một tia phân tâm rất ngắn. Chính là ở trong khoảng thời gian ngắn ngủi này, Ngũ Cửu đã tung ra một đòn chém chí mạng. Hơn mười đạo đao quang hình thành một tấm lưới dày đặc. Mỗi một nhát chém đều vô cùng tinh chuẩn rơi vào trên người Khổng Tước.
Không có nửa điểm thương hoa tiếc ngọc, trong mắt Ngũ Cửu, địch nhân chính là địch nhân, đao của y vĩnh viễn không có chút đình trệ nào. Khổng Tước bị chém thành vô số thịt vụn, thậm chí không kịp phát ra tiếng kêu la. Lực trùng kích thị giác do cảnh này mang lại, khiến cho Mỹ Nhân Ngư sợ choáng váng, nó ngây ngốc tại chỗ, thậm chí quên triệu hoán nguyên tố biển. Đợi đến thời điểm nó lấy lại tinh thần, toàn bộ cảnh tượng trong tầm mắt, đã trở nên điên đảo. Cuối cùng, nó không còn nhìn thấy đồ ăn ngon, chỉ có thể nhìn thấy chân của thợ săn. Một đao gào thét đến, đầu rơi xuống đất. Theo Mỹ Nhân Ngư chết đi, hiệu quả của Lâm Hải Chi Cảnh cũng biến mất ở dưới một đao này. Lâm Vô Nhu Vương Thế Bạch Vụ cũng bắt đầu mở miệng hít thở. Nếu tiếp tục đánh tiếp, cho dù không bị đối thủ giết chết, cũng sẽ bị Lâm Hải Chi Cảnh làm cho tất thở mà chết. Liền ngay cả Ngũ Cửu cũng hít thở dồn dập, y mới là người thật sự chiến đấu, Ngũ Cửu nhìn về phía Bạch Vụ: "Làm tốt lắm." Theo Cửu Vĩ chết đi, Ngũ Cửu bắt được một khe hở tiến công, liên tiếp chém giết hai con Ác Đọa cấp chín. Có thể nói là Bạch Vụ đã tạo ra một cơ hội tuyệt diệu. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play