Vào trước khi Bạch Vụ đặt cái tên Alpha này, tất cả mọi người đều gọi gã là chủ nhân méo mó. Bởi vì gã thờ phụng méo mó sao? Gã chưa chắc là người thờ phụng méo mó cuồng nhiệt nhất. Nhưng gã tuyệt đối là người cảm ngộ méo mó sâu nhất. Ở trong giai đoạn giếng ngủ say, gã có thể cảm nhận được khí tức giếng, trở thành người đầu tiên tiến vào giếng. Alpha là người méo mó đầu tiên. Lĩnh vực méo mó của gã đồng nguyên cùng với Bạch Vụ, nhưng thuần thục hơn rất nhiều so với Bạch Vụ. Sinh tử, nhân quả, thời không. Toàn bộ quy tắc ở trước mặt méo mó thuần túy, cũng có thể bị thôn phệ. Màn sương mù đen kinh khủng nhanh chóng lấy Alpha làm trung tâm bắt đầu khuếch tán. Bạch Vụ cần tiêu hao sinh mệnh lực mới có thể phát động lĩnh vực giếng, đối với Alpha mà nói lại
tự nhiên phảng phất như hô hấp. Những ánh sáng màu vàng đan xen đó...như những cột trụ của lồng giam. Nhưng hiện giờ những cột trụ này, ở dưới sự méo mó của màn sương mù đen, bắt đầu uốn cong. Vốn dĩ, bước tiếp theo, quy tắc khiến cho người ta tiến vào không gian bất đồng thời gian bất đồng kế tiếp...tại thời khắc này, bắt đầu mơ hồ. Alpha cảm ứng được vài cỗ khí tức rất mấu chốt, đó chính là những linh kiện" mà gã khuyết thiếu. Hứa Vệ, người săn đuổi. Chỉ cần dùng thân thể thần hấp thu hết bọn họ, sự cảm ngộ của chính mình đối với lực lượng trật tự sẽ tiến vào giai đoạn kế tiếp. Gã kỳ thật đã sớm cảm ứng được, thế nhưng mê cung thời không sẽ khiến cho gã cách xa những người này. Vĩnh viễn cũng không có cách nào chạm vào đối phương. Nhưng hiện tại không giống với lúc trước, méo mó dần dần thôn phệ "tường" của mê cung thời không. Lần này, sẽ không có tồn tại nào có thể cản đường Alpha.
Ngay vào thời điểm Alpha chuẩn bị bước qua không gian và đi đến vị trí mục tiêu -- quái nhân mặt nạ thứ nhất xuất hiện. "Gian lận thế nhưng là không được, người thế nhưng là chủ nhân méo mó vĩ đại, cũng chỉ có thể dùng phương thức như vậy để phá giải mê cung của ta?" Quái nhân mặt nạ thứ nhất vẫn chỉ là Thời Không Hóa Hình. Alpha không muốn giao lưu nhiều cùng với đối phương: "Tán" Một chữ tán phát ra, lực lượng kinh khủng tuôn ra từ vị trí con mắt của Alpha, tập trung ở trên Thời Không Hóa Hình của quái nhấn mặt nạ thứ nhất. Trong khoảnh khắc tiếp theo...thân thể của quái nhân mặt nạ thứ nhất bắt đầu mục nát từng chút từng chút. Những quái nhân mặt nạ thứ nhất cũng không có để ý: "Nếu người gian lận, ta cũng sẽ phải gian lận. Đừng tưởng rằng lực lượng giếng của ngươi, là không có ai có thể đối phó. Ở phía chúng ta, thế nhưng là có vương bài." Quái nhân mặt nạ thứ nhất tiêu tán. Bước chân của Alpha đột nhiên dừng lại.
Ở cách đó không xa, một mảnh tinh không đột nhiên xuất hiện phía trên vài tòa nhà bỏ hoang. Những đường vàng đan chéo nhau xuất hiện trở lại. Mê cung thời không bị méo mó tổn hại, lại phản phệ méo mó, chữa trị mê cung thời không. "Giếng ngược" Alpha nhíu mày, nhận ra đạo thân ảnh kia. Nếu như nói Bạch Vụ là một đối thủ tiềm ẩn, là một hạt giống, như vậy Tỉnh Tứ chính là một gốc đại thụ che trời. "Giữa chúng ta, nên có một cái kết thúc. Chủ nhân méo mó." Dưới tinh không, Tỉnh Tứ ở trần, tóc không gió mà bay, giống như thần linh. Méo mó không thể hội tụ ở dưới tinh không. Mà đạo thân ảnh đứng ngạo nghễ ở trong bầu trời đêm kia, so với Alpha càng giống thần linh hơn. Cuộc quyết đấu giữa hai người vẫn chưa thực sự bắt đầu, nhưng đọ sức trên khí thế đã bắt đầu. So với Tỉnh Tứ có chút tức giận điên cuồng, Alpha ngược lại càng giống như là một nhân vật chính phái" Gã toát ra khí chất nho nhã, trên đường đi xuyên qua mê cung thời không, vẫn luôn bình tĩnh, chỉ là đắm chìm ở trong suy nghĩ của chính mình.
"Ta cũng không ngoài ý muốn khi gặp được người, con của ta. Nhìn thấy người đi lạc lối, ta kỳ thật rất khó chịu. Méo mó chiếu cố đối với người như thế, ngoại trừ Bạch Vụ cùng với đối thủ cũ của ta, ngươi có lẽ là người thiên phú dị bẩm nhất ta từng thấy". Alpha ngửa đầu, gã cách Tỉnh Tứ còn rất xa, nhưng gã nhẹ giọng nói nhỏ, Tỉnh Tứ có thể nghe thấy rõ ràng. Hai người đang ở góc phía bắc của thành phố. Tỉnh Tứ đứng ngạo nghễ ở dưới tinh không, xung quanh là các tòa nhà thương mại lâu nay không có người ở, trông như thể bị bỏ hoang. Alpha đang đi trong một con hẻm ở phía bên kia, phảng phất như một người đang chạy.
Những gì gã nói đều là sự thật, theo gã, Tỉnh Tứ đích thực được xưng tụng là thiên phú dị bẩn, trông thấy mảnh tinh không kia của Tỉnh Tứ, tuy trên mặt gã bình tĩnh, trong nội tâm lại sinh ra tán thưởng. "Đối thủ cũ của ta lĩnh ngộ Quy Tắc Phong Ấn, sáng tạo ra một cái thế giới chẳng phải méo mó, ngươi cũng không kém hơn y, lĩnh ngộ như vậy một cái lĩnh vực hoàn toàn tương phản cùng với lĩnh vực giếng
"Nhưng người chưa bao giờ chiến thắng giếng" Nói xong câu đó, Alpha lắc đầu. "Ngươi cũng không có khả năng chiến thắng ta". Tỉnh Tứ nhìn Alpha: "Ta cũng không cho rằng có thể chiến thắng người, nhưng ít ra có ta ở đây, ngươi liền không thể phá giải mê cục thời không. Đối với điểm này, ta tương đối có nắm chắc". [ "$?" Alpha suy nghĩ về những gì Tỉnh Tứ nói, gã rất nhanh gật gật đầu, cho rằng Tỉnh Tứ nói ngược lại không sai: "Nếu như không thể giải quyết ngươi, ta hẳn là không có biện pháp phát động méo mó đảo loạn toà mê cung này". "Bỏ xuống sự ngạo mạn đi, chủ nhân méo mó." Cuộc đối thoại đi đến tận đây, kỳ thật đã không còn cần thiết nữa. Ngoại trừ trái tim, Alpha đã thu hồi toàn bộ thân thể, bao gồm cặp mắt kia. "Đôi mắt thần" của gã có thể thấy được rất nhiều chân tướng. Gã bình tĩnh nhìn Tỉnh Tứ, phảng phất như đã nhìn thấu quái vật đáng sợ nhất thế gian này. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play