Vô số ký ức thể vào một khắc sinh mệnh của Tiểu Ngư Kiền hấp hối, đều cảm nhận được ký ức của Tiểu Ngư Kiền. Chúa tể thế giới ký ức chết đi, thế giới ký ức vốn nên sụp đổ từng chút một, nhưng theo người săn đuổi lấy được lực lượng đồng dạng. Thiên địa sụp đổ lại xây dựng lại vào thời khắc này. Cảm nhận được mình đã lấy được quyền chưởng không thế giới này, người săn đuổi nói ra một câu rất trọng yếu: "Vào lần tiếp theo gặp ngươi, phần thắng của ta sẽ càng lớn. Tử vong của ngươi không phải là không có chút ý nghĩa nào, người đang làm ra cống hiến vì thế giới này." Vào thời điểm tất cả mọi người lấy được ký ức của Tiểu Ngư Kiền, người săn đuổi cũng giống như vậy, lúc biết được nữ nhân trước mắt này chỉ là một CỖ phân liệt thể, gã tỏ ra rất trấn tĩnh. Điều này có nghĩa là có thể hấp thu càng nhiều méo mó, Cỗ thân thể này còn có thể trở nên cường đại hơn.
Gai xương trong lòng bàn tay nhắm ngay vào Tiểu Ngư Kiền, dây leo đã triệt để quấn chặt Tiểu Ngư Kiền, gai xương sẽ đồng thời xuyên qua não và cổ họng của nàng. Tiểu Ngư Kiền biết, sinh mệnh của mình đã đi đến phần cuối. Người săn đuổi đang nói cái gì, nàng đã không thể nghe rõ. Trên con đường lờ mờ, lão K dừng lại, nhìn Tiểu Ngư Kiền. Bạch Viễn thì đi ở phía trước, để lại một bóng lưng dài cho người ta đuổi theo. Sau khi tháo mặt nạ xuống, lão K lộ ra ánh mắt ôn nhu, trong thanh âm mang theo ý vị trống rỗng: "Đi thôi." "Mang ta theo...mang ta theo...đừng có bỏ ta lại.." Nàng đuổi theo, giống như là muốn nói lời tạm biệt với thế giới tươi sáng phía sau. Nhưng ngay vào một khắc nàng chuẩn bị đuổi theo hai thân ảnh hư ảo, bước vào bóng tối vô tận... Hai luồng sáng xanh đỏ lạnh lẽo sinh ra từ hai phía của bóng tối mênh mông, như thể trong một thế giới chỉ có một màu đen, bỗng nhiên xuất hiện hai loại màu sắc kỳ dị! Trong hoảng hốt...Tiểu Ngư Kiền phảng phất như thấy được một con phượng hoàng xen kẽ màu đỏ và xanh.
"Đừng có chết! Tiểu Ngư Kiền!" Một giọng nói thứ ba...đến từ một thế giới không bao giờ có giọng nói thứ ba. Một cỗ khí tức vô cùng nóng và lạnh bao quanh nàng. Tiểu Ngư Kiền sắp chết mở mắt ra, bóng tối theo ánh mắt mở ra mà triệt để tan vỡ. Xuất hiện ở trước mắt, không còn là người săn đuổi mặt mũi lãnh khốc, mà là Bạch Vụ vẻ mặt bi thương cùng với tức giận. "Bạch Vụ...ngươi tới cứu ta sao...thật vui vẻ...thế nhưng buồn ngủ quá..." Nghiệp hoá bắn ra từ trong lốc xoáy, giống như dùng lửa hình thành cơn bão, thổi bay thân thể của người săn đuổi. Đòn trị mạng đến từ người săn đuổi...bị Bạch Vụ chặn lại vào lúc ngàn cân treo sợi tóc. Cơn bão màu xanh cùng với màu đỏ đan xen với nhau, Bạch Vụ ở trong mắt bão, dùng lực lượng cường đại đánh nát những dây leo quỷ dị kia trong chớp mắt. Nhìn Tiểu Ngư Kiền cả người là máu, loại cảm giác đau đớn khó có thể nói rõ kia phảng phất như cũng lan tràn lên trên người của Bạch Vụ. Hắn đã từng gặp vô số người đáng thương, nhưng Tiểu Ngư Kiền lại càng đặc biệt.
Có lẽ người này cũng giống như mình, cũng chỉ là một món đồ chơi" từng bị Bạch Viễn tra tấn. Hoặc là bởi vì ký ức khổng lồ trong 700 năm qua được chuyển hóa thành một loại tâm tình nào đó. Hoặc là một loại nguyên nhân nào đó càng thêm khó có thể nói rõ...Bạch Vụ cũng không có cách nào kiềm nén tâm tình trong nội tâm: "Ta đã nói rồi, ta sẽ trở về tìm ngươi! Những loại chuyện hứa hẹn này, không phải là chỉ có một phương giữ lời! Tiểu Ngư Kiền, ngươi không thể chết!" Bạch Vụ lớn tiếng la lên. Tiểu Ngư Kiền suy yếu CỐ nặn ra một nụ cười, bày tỏ sự vui mừng khi nhìn thấy Bạch Vụ, nhưng nàng thật sự là quá buồn ngủ, rất nhanh liền nhắm mắt lại. Trong một cái chớp mắt ngắn ngủi, Bạch Vụ thậm chí còn cho rằng đây là dấu chấm hết của sinh mệnh. Thẳng đến khi Phổ Lôi Nhãn cho ra chú thích. [Nàng vẫn còn sống.] Bốn chữ rất ngắn, cũng tuyệt đối là tin tức mấu chốt nhất Bạch Vụ từng thấy, hắn chậm rãi đứng dậy, dùng nghiệp lực tạo thành hàng rào bao quanh Tiểu Ngư Kiền. Trên thực tế từ một khắc hắn xuất hiện, sinh tử của Tiểu Ngư Kiền liền không còn trọng yếu, người săn đuổi bẻ bẻ cổ, dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn chăm chú Bạch Vụ: "Méo mó của ngươi cũng
không thể bỏ qua. Ta vốn muốn săn đuổi người, nhưng người đã tới, ta cũng liền --" Người săn đuổi chưa nói dứt lời, nghiệp hóa cuồng bạo đã cuốn tới! Giao thủ cùng với Bạch Vụ một lần nữa, người săn đuổi cũng có nhận thức mới đối với năng lực của Bạch Vụ, gã không hề có ngoài ý muốn, đã sớm bắt đầu đề phòng Bạch Vụ. Vào thời điểm nghiệp hỏa đánh tới, nghiệp hóa đồng dạng, lấy dáng dấp đồng dạng bị người săn đuổi chưởng khống. Hai CỖ nghiệp hóa cường đại va chạm, phảng phất như muốn đốt cháy sạch sẽ thiên địa! Người săn đuổi không biết khí tức màu xanh bên người Bạch Vụ là cái gì, nhưng gã không để ý, chỉ cần chạm vào đối thủ, mặc kệ lực lượng gì, cũng có thể cướp đi! Thiên phú, năng lực dị biến, quy tắc, pháp tắc. Hết thảy méo mó trên thế gian, cũng có thể dung nạp vào trong cơ thể, đây chính là lực lượng cường đại nhất. Cỗ lực lượng này, cũng bởi vì người săn đuổi rốt cục cũng hiện ra thân hình, mà bị ánh mắt của Bạch Vụ phân tích -- Trình tự thiên phú 10, Vạn Tướng Pháp Thân.
Bạch Vụ nhớ rõ, bắt đầu từ 10, cường độ đề thắng của thiên phú liền trở nên thái quá. Hắn cũng rõ ràng cảm nhận được sự kinh khủng của Vạn Tướng Pháp Thân, nghiệp hóa của chính mình đến cùng làm sao tới, Bạch Vụ không rõ ràng lắm, nhưng loại năng lực ngay cả lực lượng quy tắc của tồn tại họ Tỉnh cũng có thể áp chế này, lại có thể bị đối thủ phục chết.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play