Mình và Cốc Thanh Ngọc ngược lại đúng là hảo hữu, bởi vì không có cảm giác không hài hoà. Cốc Thanh Ngọc cùng với Nguyễn Thanh Vận hẳn là vợ chồng, nhưng chưa hẳn đến một bước đó. Đồng thời, tố chất thân thể của Cốc Thanh Ngọc quá thấp, nơi này còn có nghi vấn. Tóm lại, thế giới này có vấn đề, hơn nữa căn cứ vào nhiều lần chính mình ý thức được thế giới này", nói không chừng còn có "thế giới kia" đối ứng. Đối với tương lai cùng với hiện thực đều ôm sức tưởng tượng hoang đường, là một đặc điểm lớn của Bạch Vụ. Nhưng trước mắt còn chưa thích hợp trắng trợn công khai, chính mình hẳn là đồng thời bảo trì thanh tỉnh, điệu thấp tiếp tục sinh hoạt, chậm rãi tìm kiếm càng nhiều địa phương không khỏe cùng với không không khỏe. "Nói một chút xem, lần này người tiếp nhận vụ án như thế nào" "Có chút tương tự với tay sừng vương Minh Triệt lần trước, ngươi còn nhớ rõ không?" "Có ấn tượng." Minh Triệt, một người thành thật bị vợ cắm sừng nhiều lần. Việc buôn bán không mấy khả quan, VỢ thì cặp kè với người khác khắp nơi.
Cảm giác không hài hoà rất nặng, nhưng như thể không phải là nhân vật rất trọng yếu. "Người này thường xuyên bởi vì vợ không ở nhà, đêm khuya ra ngoài uống rượu, kết quả đang đi đường bị đâm chết. Tần Tung khốn kiếp chính là muốn ta tìm chứng cứ y không phải là chết ngoài ý muốn, mà là bị người giết" "Trường hợp lần này cũng rất giống, đó là một người tên là Chu Trạch Thủy, chết bởi tai nạn, chúng ta ở trong nhật ký của Chu Trạch Thủy, còn có trong lời kể của hàng xóm, biết một sự tình, y đang sống trong một gia đình bình thường có ba người con gái tên là Chu Đông Đông, thê tử tên là Phùng Diên" "Y một mực hoài nghi vợ của mình ngoại tình...thậm chí còn từng phát sinh tranh chấp với VỢ
mình, còn từng kinh động đến cảnh sát." "Dù sao thì quan hệ giữa y và Phùng Diên, so với ta cùng với Thanh Vân còn không xong hơn. Người này viết ở trong nhật ký muốn bóp cổ người vợ không chung thuỷ, cùng với hoài nghi con gái là con hoang. Ta thậm chí có thể cảm nhận được loại oán hận kia." Cốc Thanh Ngọc nói đến đây, thậm chí có chút chưa tỉnh hồn. Như thể mở ra cuốn nhật ký kia, có thể thấy được sự phẫn uất của Chu Trạch Thủy.
"Cho nên nói, vợ con của y đã chết?" "Không, là y chết. Vợ con của y còn sống, hơn nữa có thể tin chắc rằng, vợ con của y mặc dù có động cơ phạm tội, thế nhưng có đầy đủ chứng cứ ngoại phạm." "Phức tạp như vậy?" Bạch Vụ Vốn còn tưởng rằng vụ án này hoặc là Chu Trạch Thủy giết vợ con của y, hoặc là bị Vợ con giết. Cốc Thanh Ngọc lắc đầu nói: "Nói đúng ra cũng không phức tạp, ngươi có biết tay xã hội đen Bạch Tiểu Vũ kia không?" "Có ấn tượng. Là một người hung ác" Xã hội đen Bạch Tiểu Vũ? Cảm giác không hài hoà lại tới. "Đó cũng không phải là người hung ác bình thường, mọi người đều gọi y là Bạch lão ma, giết người không chớp mắt, người già, trẻ em và phụ nữ trong mắt y đều là gia súc, không hề có điểm mấu chất đạo đức, vụ cướp ngân hàng bưu điện nghiêm trọng cách đây không lâu, rất có thể có quan hệ với y" "A.." Bạch Vụ đầu tê rần.
"Ngươi làm sao vậy?" Cốc Thanh Ngọc hỏi. "Ta không sao, người nói tiếp đi" Loại cảm giác không hài hoà kia đều sắp khiến cho Bạch Vụ nổi da gà. Nội tâm của hắn yên lặng nhận định, Bạch Tiểu Vũ không nhất định là loại thiết lập này. Ít nhất tại một cái thế giới khác là không phải. "Thế lực của Bạch lão ma và cảnh sát phát sinh đấu súng, bắn trúng xe chở nhiên liệu. Xe chở nhiên liệu mất lái đâm vào xe của Chu Trạch Thủy, về sau còn phát sinh một vụ nổ...Chu Trạch Thủy chết ngay tại chỗ" "Vụ án này bất kể nhìn thế nào, đều là Chu Trạch Thủy không may. Đúng là tai nạn, hiện tại vợ con Chu Trạch Thủy yêu cầu bồi thường." "Nhưng cấp trên nhất định bắt ta từ trong cuốn nhật ký của Chu Trạch Thủy, cùng với quan hệ với người trong nhà. Nói cái chết của Chu Trạch Thủy thành là có ý định mưu sát." "Nhưng ta không làm được! Sự thật liền bày ra ở trước mắt, còn có thể lội ngược dòng hay sao? Còn có thể chứng minh Chu Trạch Thủy y là muốn tham dự cướp bóc ngân hàng, bị trời giáng chính nghĩa hay sao?"
Cốc Thanh Ngọc bất mãn nói, Bạch Vụ như có điều suy nghĩ. Chu Trạch Thủy. Một cái tên không có ấn tượng. Thế nhưng trực giác lại cảm giác được, người này phảng phất như không phải là tiểu nhân vật. Đây là ở trong rất nhiều danh tự nhắc đến, thậm chí danh tự Cốc Thanh Ngọc, cũng đều không có cảm giác.
Không phải nói mấy người Cốc Thanh Ngọc Yến Cửu không trọng yếu, nhưng Bạch Vụ luôn cảm thấy, Chu Trạch Thủy rất mấu chốt. Cảm giác tới một cách mạc danh kỳ diệu. Nếu như có vật gì có thể cho ra một chút nhắc nhở là tốt rồi. Nhắc nhở? Bạch Vụ khẽ giật mình. Phảng phất như phát hiện ra mình thiếu đi một đồ vật rất trọng yếu nào đó. "Vụ án là như vậy, người cảm thấy ta nên làm như thế nào?" Cốc Thanh Ngọc hỏi. Bạch Vụ khoát tay: "Não ta có chút loạn, để ta suy nghĩ một chút." 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play