Lúc Hoàng Như trang bị đồ đạc không hề quan tâm đến nặng hay không nặng, sao có thể ngờ đến những thứ này đều là con trai bảo bối nhà mình xách.
Vương Cương xách hành lý nặng nề, sắc mặt xanh mét, ánh mắt hung ác hận không thể ăn tươi nuốt sống Vương Mai.
Đám người Ngô Xuân Yến nhao nhao khiếp sợ, nghĩ mãi không rõ vì sao Vương Cương lại ngoan ngoãn nghe lời như vậy?
Có điều nhìn thấy Vương Cương đồng ý chuyển hành lý bọn họ cũng thở phào nhẹ nhõm, xem ra đối phương cũng còn chút lương tâm.
Sau khi Vương Mai tạm biệt bọn họ, những người xung quanh thấy không còn náo nhiệt đều giải tán hết.
Hứa Nhất Ngưng khó khăn khiêng hành lý nặng nề lên, cho dù đa số hành lý đều là Trần Phong xách, nhưng cô ta chưa từng làm việc nặng nên không thích nghi được, ngược lại Vương Mai từ nhỏ đã rèn luyện sức khỏe nhẹ nhàng bê vác.
Thấy ánh mắt Vương Cương luôn nhìn theo Hứa Nhất Ngưng, cau mày cẩn thận từng li từng tí chờ đối phương cùng đi, Vương Mai bĩu môi, giả bộ thâm tình cái gì, vẻ mặt cô ta gây ngán đến nổi da gà trên người cô đều thi nhau nổi lên.
Vương Mai muốn trở về nghỉ ngơi thật tốt, cô nói: “Anh muốn giúp đỡ, thì mang hành lý trong tay về nhà trước, đi nhanh lên!”
Vương Cương liếc nhìn cô một cái, nghĩ mãi mà không rõ đối phương đang làm cái gì.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play