Hứa Nhất Ngưng cực kỳ khó xử: “Mai Tử, cô nói như vậy là sao, Vương Cương là chồng cô, cô không tin anh ấy à? Mau để mọi người giải tán đi.”
Vương Mai cũng không quan tâm sắc mặt của đối phương, dù sao cũng không muốn chung sống hòa bình với Hứa Nhất Ngưng nữa:
“Cơ thể cô không khó chịu nữa sao?”
Vừa rồi sắc mặt còn trắng bệch, bây giờ đã hồng hào trở lại, như vậy rất tốt, trùng hợp không cần Vương Cương giúp đỡ nữa.
Hứa Nhất Ngưng nói: “Sao tôi có thể quản được suy nghĩ của anh ấy chứ.”
“Cô đương nhiên có thể quản!” Vương Mai đáp lời.
Hứa Nhất Ngưng bị cô làm nghẹn, tủi thân cúi đầu, Trần Phong lập tức an ủi ôm cô ta vào trong ngực, làm ra tư thế bảo vệ:
“Nhất Ngưng không làm gì sai, cô đi mà tức giận với Vương Cương. Cô ấy không có ý xấu, đừng vì nhất thời ghen tị mà đổ oan cho người tốt.”
Hứa Nhất Ngưng: “Nếu Vương Mai có hiểu lầm, vậy thì Vương Cương anh cứ quên đi, không làm phiền anh giúp đỡ nữa.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT