Ngô Xuân Yến rất không vui, nếu đã biết quay về thị trấn thì phải chuẩn bị xuất phát sớm, để mọi người chờ đợi trong thời tiết lạnh giá như thế này, thật không đáng.
Thái độ của cô ta vô cùng kiên quyết, không nhượng bộ dù chủ một chút: “Xuất phát đi!”
Mọi người xung quanh đều đồng ý với lời này của Ngô Xuân Yến: “Là bọn họ không tới đúng giờ hẹn, đi thôi, đợi thêm nữa sẽ tới giữa trưa mất.”
Nhìn thấy tình hình như vậy, Vương Cương xoa bàn tay của mình, trong lòng vô cùng sốt ruột nói: “Cứ xem như nể mặt tôi, mọi người chờ thêm một lát đi.”
Nhưng mặc kệ Vương Cương cam đoan chắc chắn như thế nào, người trên xe bò không thèm để ý tới anh ta.
Hứa hẹn một hồi trước đó bọn họ đã nhịn, nhưng bây giờ là giờ nào rồi.
“Muốn chờ bọn họ, thì đi xuống chờ là được. Đừng làm chó bắt chuột xen vào việc của người khác.”
Một bà thím đội khăn đỏ liếc nhìn anh ta một cái.
Vương Cương lập tức biến sắc, miệng không ngừng nói: “Mắng ai vậy chứ! Có giỏi thì nói thêm một câu thử xem!”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play