“Được gả cho Vương tử chính là phước đức ba đời của Vương Mai, cho dù trong lòng đàn ông có người phụ nữ khác thì sao chứ, chẳng phải vẫn tốt hơn ở thôn quê nghèo nàn sao.”
Một cô gái cùng tuổi với Vương Mai chua xót nói.
Vương Mai nhìn theo phía phát ra giọng nói, không khỏi buồn cười.
Cô ta biết đối phương, kiếp trước cô gái này gả cho một người đàn ông tốt, tuy rằng người đó không giàu có nhưng đối xử rất tốt với cô ta.
Lúc trước trở về từ huyện thành cô ta luôn hâm mộ qua đối phương, nếu có thể chọn, cô ta thật sự chẳng muốn cái gọi là phúc khí kia.
Vương Cương cực kỳ hưởng thụ sự ngưỡng mộ của người trong thôn, tâm trạng đang lâng lâng, một đám người chỉ biết trồng trọt làm nông ở trong thôn chẳng có chút tiền đồ, thật đúng là đáng buồn!
Khi đến nơi, Vương Cương thúc giục người nhà họ Vương rời đi, nói cho hay là sợ chậm trễ công việc, Hoàng Như không biết còn khen con trai hiểu chuyện.
Vương Mai liếc anh ta một cái, đã nhìn thấu ý đồ của đối phương.
Người nhà họ Vương đặt hành lý ở trên xe bò, thấy tất cả đều được chuẩn bị chu đáo, mới yên tâm trở về làm việc.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play