Vương Cương vừa nghe có liên quan đến công việc của mình, hơn nữa những lời nói của Vương Mai lại rất có lý, anh ta vội vàng ngăn Hoàng Như lại.
Công việc của anh ta bản thân anh ta còn không biết, toàn bộ đều dựa vào tự mình mày mò mà làm được, chẳng hề có thần tiên nào phù hộ.
Trong nháy mắt Hoàng Như trở nên ủ rũ, đại đội trừng phạt những người làm mê tín kia cũng đang ở đây, nếu như bị người của đại đội biết, chắc chắn bà ta sẽ không có kết cục tốt đẹp.
Cho dù bây giờ Vương Cương không thể làm gì, nhưng vẫn có thể dễ dàng nắm thóp đối phương, vất vả lắm mới bắt được điểm yếu, đương nhiên phải sử dụng cho tốt.
Kết quả, đến buổi tối người của Vương gia đều biết chuyện Hoàng Như mê tín, Lâm Đinh Hương ngoài cười nhưng trong không cười nói:
“Sau này những đồ mẹ đưa con không dám uống nữa, lỡ như xảy ra chuyện gì, thì lại một xác hai mạng người!”
Hoàng Như đập đũa xuống bàn:
“Được, các người dám mỉa mai tôi, Vương Quý con quản vợ mình cho tốt đi, bà đây nuôi các con lớn tới như vậy dễ dàng lắm à, chẳng phải là vì tôi muốn tốt cho Vương Mai thôi sao.”
Vương Quý vội vàng gật đầu trả lời, bảo Hoàng Như không nên quá tức giận, anh ta túm lấy tay áo của Lâm Đinh Hương, ý bảo cô ta mau im miệng.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play