Vừa rồi anh ta lại không khống chế được trước mặt Vương Mai, nghĩ đến động tác bịt mũi tránh lui ba thước của đối phương, trong lòng Vương Cương tức giận, cô lại dám ghét bỏ anh ta.
Vương Mai bĩu môi, cô cầu còn không được: “Mẹ, con hết cách rồi, con không thể bị bỏ được!”
Hoàng Như trừng mắt lạnh lùng: “Có tôi, cô sợ cái gì!”
“Con sống với anh Cương Tử, cũng không phải sống với mẹ. Mẹ, hay là mẹ qua đó, dù sao anh Cương Tử cũng chui ra từ bụng mẹ, có chỗ nào của anh ấy mà mẹ chưa từng thấy qua đâu.”
Vương Mai nhận thức một cách khó hiểu.
Hoàng Như sắp bị con nhóc chết tiệt này chọc tức gần chết, lúc này nhà xí truyền đến một tiếng bủm. Hoàng Như không kịp suy nghĩ, nhanh chóng đi vào, vừa vặn bắt gặp Vương Cương quần không mặc, ngã trên mặt đất, đau lòng muốn chết.
Đợi sau khi hai người sửa sang lại thỏa đáng, Hoàng Như đỡ Vương Cương sắc mặt trắng bệch ngồi ở trên ghế nhà chính, hỏi han ân cần một phen.
Vương Cương căm tức nhìn Vương Mai:
“Mẹ, con uống nước đường đỏ mà thứ chết tiệt này đưa cho mới thành ra thế này, mẹ dạy dỗ nó cho con một trận đi.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT