Hôm sau, cô mặc chiếc váy dài màu hồng hoa anh đào, vuốt lại tóc rồi xuất hiện ở cổng vườn Hạnh Phúc.
Kim Dương cảm thấy mình quá nghĩa khí. Chắc chắn anh ấy bị hỏng não mới từ bỏ cơ hội theo đuổi Chung Tình. Không biết hối hận còn kịp không, nhưng có vẻ là không kịp nữa rồi.
Suốt đường đi, Chung Tình không nói gì. Khương Dã không trả lời tin nhắn của cô, cô đoán anh rất bận. Kim Dương lái xe rất chậm, xe thể thao mà anh ấy lái như máy cày. Quãng đường không xa mà anh ấy lại đi gần một tiếng.
Anh ấy cố tìm nhiều chủ đề nhưng Chung Tình chỉ gật đầu cho có lệ. Sau đó, Kim Dương bỏ cuộc. Khương Dã bảo anh ấy đừng để cô buồn chán nhưng anh ấy nghĩ có lẽ Chung Tình thà buồn chán còn hơn nghe anh ấy nói chuyện vô nghĩa.
Khi họ đến bờ biển Ánh Dương thì đã gần năm giờ, trời còn chưa tối hẳn. Xe không đỗ ở bãi đỗ xe của khu nghỉ dưỡng mà dừng ở gần đó. Chung Tình không nghĩ nhiều, chỉ cho rằng mùa đông nên không có chỗ đỗ xe.
Vừa xuống xe, cô bị người che mắt.
Chung Tình giật mình, theo bản năng gỡ tay đang che mắt mình ra.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play