Trà vẫn còn nóng.
Lâm Thư Hữu ngồi ngay ngắn, cố hết sức tránh nhìn sắc mặt sư phụ và gia gia mình, bởi vì trên mặt họ hiện rõ biểu cảm còn rát hơn cả chén trà đang cầm trong tay.
Lâm Phúc An mấy lần muốn đặt chén trà xuống, nhưng rồi lại cầm lên lần nữa.
Trần Thủ Môn cầm chặt chén trà, tay không ngừng xoa quanh miệng chén từng vòng, từng vòng một.
Ai mà nghĩ được, mọi chuyện họ đã trải qua, rốt cuộc lại bị chính cháu trai ruột (đồ đệ) nói trắng ra, hóa ra là bọn họ suy nghĩ quá nhiều.
Giờ phút này, hai người cảm thấy giống như đang mặc một chiếc quần lót bị cháu trai (đồ đệ) nhìn thấu không sót chút nào, lại còn là tự tay cởi ra cho người ta nhìn thấy, cảm giác thật sự khó xử vô cùng.
Lâm Thư Hữu là người đầu tiên phá tan bầu không khí ngột ngạt: “Sư phụ, gia gia, chúng ta hiện giờ đang đi. . . . .”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play