Không trách được dùng nó đánh người lại hiệu quả đến vậy, nếu không phải đủ kiên cố, e rằng đã thành nhà giam thật rồi.
Lý Truy Viễn lại mở cuốn sách không chữ, vẫn chỉ có mỗi một trang như cũ. Nhưng lần này, hình vẽ bên trong không còn là lão nhân bẩn thỉu nắm chặt lan can gào thét, mà đã biến thành một nữ tử áo lục co ro ngồi trong xó xỉnh nhà giam, lấy tay che mặt, nức nở nghẹn ngào.
Nét vẽ lưa thưa vài bút, lại khiến người ta nhìn vào mà sinh lòng thương xót.
Cuốn “tà thư” kia quả nhiên không hề cô tịch. Dù cho bị hút vào đây rồi, nó vẫn tận lực phát huy tính tà quái trong phạm vi bản thân còn đủ sức chống đỡ.
Lý Truy Viễn đóng sách lại, rồi rất nhanh mở ra lần nữa. Hình vẽ trong phòng giam đã thay đổi, nữ tử áo xanh biến thành áo đỏ, tóc dài đen nhánh buông xõa, đứng trên chiếc ghế gỗ, hai tay nắm lấy sợi dây thừng treo lơ lửng, chuẩn bị treo ngược thân mình.
Thiếu niên nhẹ nhàng vuốt ve trang sách bằng đầu ngón tay.
Khi nữ nhân đang định treo ngược, từ trong tranh lại thò ra một bàn tay, như muốn tố khổ, vừa như khóc vừa như gọi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT