Thê Thê cô nương quả thực trí nhớ tốt, chỉ liếc mắt một cái đã nhận ra Thẩm Yến. Cũng phải thôi, Thẩm Yến vốn đẹp nổi bật, nàng ấn tượng sâu cũng là chuyện thường.
Sau khi hành lễ, Thê Thê nói: “Nô gia tên là Thê Thê, lần trước từng hát một khúc cho công tử nghe trên thuyền hoa.”
“Ờ? Vậy sao?” Thẩm Yến vừa liếc ra ngoài cửa sổ, vừa cau mày đáp.
“Không nhớ nữa. Thôi, không muốn nghe đâu, ngươi đi đi.”
Hắn vung tay xua đuổi như chẳng buồn để tâm.
Thê Thê khựng lại một chút, nhưng cũng không nghĩ nhiều, hành lễ xong liền lui xuống.
Tiêu Triệt chỉ lặng lẽ thở dài. Tính tình chẳng khác gì trẻ con, nhưng trí nhớ lại không được tốt như trẻ con. Người ta là ai cũng chẳng nhớ nổi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play