Nghe thái giám bẩm báo Thẩm Yến đến rồi, mấy người đang quỳ phía dưới hơi ngẩng đầu nhìn qua.
Thẩm Yến liếc mắt nhìn một vòng người đang quỳ gối kia chính là Hiền Vương, còn có một người khác mà hắn cũng nhận ra, đó là vị đại lý tự khanh từng năm xưa thẩm vấn hắn.
Hắn hơi nghiêng đầu, ánh mắt lướt qua đám quan lại, liền thấy được phụ thân mình Thẩm Húc đang đứng giữa hàng triều thần.
Thẩm Húc nhíu chặt mày nhìn hắn, nhưng hai người chẳng thể nào mở miệng nói chuyện trong trường hợp này.
Thẩm Yến nghĩ bụng, e rằng giờ khắc này cha hắn hối hận đến xanh ruột, sớm biết vậy thì đã trói hắn lại đưa ra khỏi kinh thành cho xong.
Phía trước, Tiêu Triệt đang ngồi trên xe lăn, bị Khánh Vương chặn lại. Thẩm Yến cũng không tiện lại gần, chỉ đành thu hồi ánh mắt, rũ mắt nâng tay áo quỳ xuống: “Thảo dân Thẩm Yến khấu kiến Hoàng thượng, nguyện Hoàng thượng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế.”
Sùng Minh Đế hơi nâng tay: “Bình thân.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT