Thẩm Yến ngồi xổm nơi đó hồi lâu, dùng một que gỗ đào một cái hố trên mặt đất.
Hệ thống: “Ngươi đang làm gì vậy?”
Thẩm Yến: “Tiếp nhận hiện thực và trấn an tâm tình. Vân Dực trước kia… rất kiên nhẫn với ta.”
Trước kia, Thẩm Yến thật sự rất hay làm loạn. Hắn và Tiêu Triệt thường xuyên cãi nhau, phần lớn đều là do Thẩm Yến giận dỗi. Mỗi khi hắn nổi cáu, Tiêu Triệt thường không nói lời nào, cả hai người cứ thế lạnh nhạt với nhau.
Thẩm Yến không kiên nhẫn được như Tiêu Triệt, chịu không nổi bầu không khí ấy, luôn muốn tìm Tiêu Triệt nói chuyện nhưng lại không kéo nổi thể diện. Cuối cùng, hắn nghĩ ra một cách, đó là tìm Tiêu Triệt và nói: “Điện hạ, về sau nếu hai ta cãi nhau, ngươi hãy dỗ ta. Chỉ cần ngươi dỗ ta, hai ta không phải sẽ làm hòa sao?”
"Dỗ như thế nào?" Tiêu Triệt hỏi hắn.
Thẩm Yến lập tức đôi mắt sáng long lanh, nói: "Chính là cho ta những thứ ta thích, cùng ta làm những chuyện ta muốn làm, theo ta, ta nói cái gì thì chính là cái đó... Tóm lại, chỉ cần khiến ta vui vẻ là được rồi nha."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play