Yên Vũ Lâu, theo lời Tiêu An nói, chính là một nơi thanh nhã.
Thơ từ, tranh chữ, đàn sáo du dương, hương trà thoang thoảng—nhìn thoáng qua còn giống như một trà lâu, chỉ khác là người rót trà, dâng nước ở đây đều là những nữ tử xinh đẹp diễm lệ.
Tiêu An chọn một gian phòng ở lầu hai, gọi một bình trà ngon.
“Lão bản của Yên Vũ Lâu là một nữ tử tên Lục Vân, nhan sắc khuynh thành, cầm nghệ xuất thần nhập hóa, đến mức có thể sánh với tiên nhạc. Đáng tiếc, muốn nghe nàng đàn một khúc phải bỏ ra cả ngàn lượng bạc.” Tiêu An tiếc nuối thở dài, rồi quay sang nhìn Thẩm Yến: “Không bằng hôm nào rủ tam đệ ngươi cùng đến đây nghe đàn, bồi dưỡng tâm hồn một chút?”
Thẩm Yến vừa đánh giá xung quanh vừa lười biếng đáp: “Ngươi có muốn hỏi thử tám đại hán bên cạnh hắn không?”
Tiêu An: “…… Theo lý thì nó cũng hơn mười tuổi rồi, đáng lẽ phải mở mang tầm mắt một chút.” Cái tên tiểu béo đó đúng là một hũ vàng di động, nếu là tam đệ của mình thì tốt biết mấy.
Thẩm Yến: “Nhưng nó có tám đại hán bên cạnh.”
Tiêu An: “…… Cũng có lý.”
Thẩm Yến nghiêng người tựa lên đệm, chống tay cười nhìn Tiêu An: “Vậy hôm nay thế tử có mời ta nghe khúc nhạc nào không?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT