Năm nay, bị Tiết Cảnh Lam chặn lại như vậy, có lẽ họ phải mất thêm một, hai ngày. Nhưng so với việc tham gia tông môn đại bỉ, điều này vẫn quan trọng hơn nhiều.
Cuối cùng, Nhạc Dao đành phải thì thầm với hai trưởng lão còn lại, rồi tìm ra một phương án mới.
Sau một lúc lâu, Nhạc Dao bay lên boong tàu Hồng Vân mộc thuyền, liếc mắt nhìn Tiết Cảnh Lam, lên tiếng: “Nếu ngươi cứ mãi dây dưa với chúng ta, thì cả hai bên sẽ chỉ đâm đầu vào chỗ tắc, chẳng ai tiến được. Chi bằng ta với ngươi đánh một trận cược, thế nào?”
“Mời nói.” Tiết Cảnh Lam khẽ gật đầu, đôi mắt đào hoa ánh lên vẻ giảo hoạt, chẳng khó đoán ra mục đích của đối phương.
“Chúng ta đệ tử nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi, so với việc để bọn họ ngồi đây huyên thuyên vô ích…” Nhạc Dao lúc này ngữ khí bỗng trở nên nặng nề, hắn thính lực tuyệt vời, Dung Chân cùng các vị khác đang nói gì hắn nghe rõ mồn một, “Chi bằng chúng ta năm phái mỗi bên cử ra năm đệ tử, tỷ thí một trận. Cược năm trận ba thắng, nếu như chúng ta thua, Thủy Nguyệt Các không chỉ phải bồi thường, mà còn phải cử người giúp các ngươi tu sửa Hồng Vân mộc thuyền, đương nhiên, một lời xin lỗi cũng không thể thiếu, ta sẽ ở Tu Di thành ngoại, trước mặt mọi người xin lỗi các ngươi. Còn nếu các ngươi thua, ngươi sẽ phải xua tan kiếm ý này.”
Nhạc Dao đưa ra điều kiện quả thật rất mê người, có lẽ là hắn quá tự tin vào đệ tử của mình—tất nhiên, hắn cũng có lý do để tự tin, vì tham gia tông môn đại bỉ, các đệ tử của Thủy Nguyệt Các đều có tu vi Kim Đan, trong đó ba người còn đạt tới Kim Đan đỉnh.
“Nga?” Tiết Cảnh Lam vừa vung cây quạt trong tay, vừa nói: “Được, có thể a.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play