“Các ngươi đụng phải cự thuyền của chúng ta, chẳng lẽ đệ tử Hồng Vân mộc thuyền không cần nâng cao thị lực một chút sao?” Nhạc Dao lại quay sang trách móc đệ tử Hồng Vân mộc thuyền.
“Ngươi nói ai cần nâng cao thị lực?” Tiết Cảnh Lam đáp lại, ngón tay khẽ búng ra, một quả lưu ảnh tinh thạch bay tới trước mặt Nhạc Dao. “Nhìn xem.”
Lưu ảnh tinh thạch được mở ra, trong đó là hình ảnh từ tinh thạch thị giác. Hà Loan Tông đệ tử đang nghiêm túc sử dụng mộc hệ pháp thuật điều khiển Hồng Vân mộc thuyền, nhưng qua cửa sổ trong suốt của phòng điều khiển, ngoài kia chỉ có mênh mông bát ngát không gian, chẳng hề có bóng dáng cự thuyền.
Bọn họ cứ như vậy vững bước tiến lên, cho đến khi khoang thuyền bỗng dưng kịch liệt lay động, theo sau là tiếng trầm đục của trận pháp va chạm, khiến không gian trên đầu tối sầm lại, ánh sáng bị che khuất. Cự thuyền Thủy Nguyệt Các từ trên không trung, dần dần lướt qua họ.
Lưu ảnh tinh thạch ghi lại cảnh tượng một cách rõ ràng, chứng minh rằng Thủy Nguyệt Các trước đó đã không quan sát kỹ phòng hộ trận pháp xung quanh Hồng Vân mộc thuyền, mà cứ thế lao thẳng vào.
Nhạc Dao nhíu mày, ngón tay vân vê, định nghiền nát lưu ảnh tinh thạch, nhưng Tiết Cảnh Lam chỉ mở tay, và rất nhiều lưu ảnh tinh thạch lại hiện ra trong lòng bàn tay hắn: “Cứ việc huỷ hoại, ta còn nhiều lắm.”
Hắn nhẹ nhàng điểm chân, vững vàng đứng trên Thúc Mặc, tay áo rộng xòe lên theo làn gió, ánh sáng từ mái tóc bị gió thổi nhẹ, Tiết Cảnh Lam chỉ lẳng lặng nhìn Nhạc Dao, không một lời.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT