Yến Kiêu dự định ra ngoài từ ba giờ sáng để sớm hoàn thành công việc và về kịp làm bữa sáng cho Ôn Khanh Hòa nhưng nếu cô muốn đi cùng anh có thể tiện thể mang cô đi thử chiếc xe đạp mới. Sau này có xe đạp, việc đi chợ sẽ không cần phải dùng xe bò nữa.
Nghĩ đến điều này anh dịu dàng nói: “Nếu Khanh Khanh muốn đi ngày mai phải dậy sớm đấy nhé!”
Ôn Khanh Hòa lập tức cười tươi: “Được, cảm ơn Yến đại ca, em thích anh nhất.”. Tai Yến Kiêu đỏ lên, đây là lần đầu tiên anh nghe cô gái nhỏ nói thích anh.
Anh nhất thời lúng túng nhưng trong lòng lại rộn ràng như hoa nở. Câu nói “Em thích anh nhất” của Ôn Khanh Hòa cứ lặp đi lặp lại trong đầu anh như một chiếc đĩa quay.
Sáng hôm sau, trời chưa sáng bên ngoài vẫn còn những ngôi sao lấp lánh, Yến Kiêu đã tỉnh dậy. Anh đầu tiên chuẩn bị sẵn những đồ vật cần mang theo ngoài nấm ra còn có một ít thức ăn săn bắt từ trên núi, một vài thứ có mùi tanh nặng, Yến Kiêu buộc chặt bằng vải.
Lợi dụng bóng đêm, anh xách theo đồ vật đi một con đường khác từ trên núi, mất hơn nửa tiếng đi bộ đến một căn nhà tranh rồi dừng lại. Yến Kiêu gõ cửa, sau vài giây lại gõ ba lần, bên trong có một người đàn ông thấp bé mở cửa tiếng kêu: “Đưa đồ qua đây.”
“Đây là hàng hôm nay, ngày mai tôi không tới. Đưa phiếu xe đạp và bản biểu cho tôi là được.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT