Ôn Khanh Hòa nắm chặt khăn tay, hít thở mùi thơm nhẹ nhàng, mặt mày dần giãn ra, dựa vào vai anh, gật đầu mệt mỏi. Nhưng mùi khó chịu trong xe không thể nào chịu nổi khiến cô liên tục thấy buồn nôn.
Tiếng “oẹ” vang lên từ một hành khách, mùi chua lan tỏa khắp xe, tiếp theo hết đợt này đến đợt khác, tiếng nôn mửa liên tiếp nhau. Ôn Khanh Hòa nghe thấy, dạ dày cuộn lên suýt nữa thì cô cũng nôn theo.
Sắc mặt của Yến Kiêu cũng không tốt hơn là mấy nhưng anh vẫn che tai của Ôn Khanh Hòa lại, kéo cô vào lòng mình. Cảm nhận hơi ấm từ người anh, cô mới cảm thấy dễ chịu hơn một chút.
Suốt ba tiếng sau Ôn Khanh Hòa ngủ trong lồng ngực Yến Kiêu cho đến khi họ đến huyện thành. Khi xuống xe rời xa mùi hôi khó chịu, Ôn Khanh Hòa hít từng ngụm không khí trong lành.
Sắc mặt cô lúc này mới khá hơn nhưng nghĩ đến việc phải tiếp tục ngồi xe, mặt cô lại tái xanh. May mà lần này Yến Kiêu đã rút kinh nghiệm chọn ngay hàng ghế phía trước, có cửa sổ để cô gái nhỏ ngồi xuống.
Ôn Khanh Hòa không muốn trải qua cảm giác kinh khủng như chuyến xe trước, vừa lên xe đã tựa vào lòng Yến Kiêu. Lúc này đúng vào đầu mùa đông, mọi người đều mặc đồ rất dày, áo khoác rộng lớn của Yến Kiêu che kín Ôn Khanh Hòa trong lòng nên không ai nhìn thấy.
Chiếc xe chưa kịp khởi hành, Yến Kiêu đã ôm chặt Ôn Khanh Hòa định nhắm mắt nghỉ ngơi thì nghe thấy tiếng la chói tai của một người đàn ông bên cạnh: “Ê nhường chỗ chút coi. Một người mà chiếm hai chỗ, người khác không cần ngồi à”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT