Sáng hôm sau, khi trời còn chưa sáng, Yến Kiêu và Ôn Khanh Hòa đã dậy. Mùa đông sắp đến, hiện tại là ngày ngắn đêm dài, sáng sớm là lúc lạnh nhất trong ngày; hơn thở ra cũng thấy làn sương trắng.
Ôn Khanh Hòa biết mình sẽ phải đi xa nên sáng nay đã lấy quần áo mùa thu từ không gian riêng của mình ra mặc. Cô đã sống trong thời hiện đại 21 năm và số lần mặc quần áo mùa thu rất ít nhưng giờ không mặc không được vì quá lạnh.
Trên người cô mặc chiếc áo len xanh đậm mà Yến Kiêu mua, màu sắc và kiểu dáng có phần cũ kỹ nên Ôn Khanh Hòa đã phối thêm áo sơ mi trắng lấy từ không gian.
Nhìn qua trông như phong cách học viện cổ điển, phía dưới cô mặc quần đen bên ngoài quần mùa thu và khoác thêm chiếc áo gió màu vàng nhạt do Yến Kiêu mua.
Từ trong ra ngoài, ngoài trừ đồ lót, áo sơ mi và quần mùa thu còn lại tất cả đều là đồ Yến Kiêu mua cho Ôn Khanh Hòa.
Yến Kiêu nhìn cô gái nhỏ bước ra từ phòng, trong mắt anh loé lên một tia kinh ngạc, anh không hiểu vì sao rõ ràng là quần áo giống nhau nhưng Ôn Khanh Hòa mặc vào lại hơn hẳn người khác làm anh không thể rời mắt.
Dù mặc đẹp thế nào cũng không thể phủ nhận là trời rất lạnh khiến Ôn Khanh Hòa cảm thấy rét buốt. Khi cô ngồi trên xe bò, ở ngoài khoác thêm một chiếc áo bông mỏng màu đỏ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT