Yến Kiêu cảm thấy lời này như mang theo một luồng ánh sáng xua tan mọi bóng tối trong anh.
“Anh Yến, mau bế em lên. Em sẽ dẫn anh đi tham quan những nơi em từng sống. Thời gian của chúng ta rất ít chỉ có hai mươi tư giờ thôi. Sau khi ăn xong, em sẽ dẫn anh đi dạo bên ngoài, ngắm chợ đêm Kinh Thị. Đúng rồi, lần này chúng ta có thể cùng nhau xem muốn mua gì mang về.” Giọng cô gái nhỏ nhẹ nhàng như nhung lải nhải kế hoạch tiếp theo. Ánh mắt Yến Kiêu trở nên rạng rỡ hơn, cô là của anh, cô nguyện ý cùng anh trở thành chúng ta.
Từ khi biết thân thể này đã ngủ một tháng, vừa mới đây Ôn Khanh Hòa còn suýt ngã vì không đứng vững nên Yến Kiêu cứ ôm khư khư cô trong lòng để cô chỉ dẫn tham quan căn biệt thự rộng lớn và xa hoa này.
Khắp nơi đều có thể thấy đèn thủy tinh, những bức tranh cổ treo trên tường và các đồ sứ Thanh Hoàng quý giá được trưng bày ở các góc phần và hành lang. 
Đi qua hành lang dài, trước mắt họ là một bức tường đại dương xanh với những chú cá đầy màu sắc. Cá mập trắng lớn và những rặng san hô đỏ sống động, tất cả chỉ cách họ một tấm kính pha lê.
Mọi thứ làm Yến Kiêu kinh ngạc, Ôn Khanh Hòa hứng thú giới thiệu: “Đây là bể cá mà quản gia trông coi nếu anh muốn ăn hải sản lát nữa em sẽ bảo đầu bếp vào bắt.” 
Yến Kiêu nhìn xuyên qua tấm kính nhưng không thể thấy hết không gian bên trong, lòng tràn ngập sự ngạc nhiên, sự phát triển sau vài thập kỷ quả thật không thể coi thường. Bể cá này vượt xa sự tưởng tượng của anh, nhìn như thế này việc anh bắt cá trên sông cho cô ăn chẳng đáng gì cả.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play