Yến Kiêu đang ở ngoài ruộng dùng tay không để đào kênh, loáng thoáng nghe thấy giọng của vợ mình, anh nghĩ mình nghe nhầm nhưng khi ngẩng đầu lên liền thấy cô bé đang đứng ở bờ ruộng. Yến Kiêu không kịp rửa sạch đôi tay đầy bùn bước nhanh đến bờ ruộng: “Sao em lại tới đây? Chỗ này toàn là bùn lỡ ngã thì sao?” 
Ôn Khanh Hòa đáp: “Em sợ anh đói nên mang cơm đến cho anh.” 
Yến Kiêu vừa vui vừa đau lòng từ nhà đến đây ít nhất cũng mất nửa giờ đi bộ, anh không nỡ để vợ đi xa như vậy. Yến Kiêu nhìn vị trí Ôn Khanh Hòa đứng, phía sau một chút là chỗ sáng nay Tiểu Triệu bị trượt, anh không để ý tay còn đầy bùn vội vàng đưa tay ôm lấy eo cô đưa cô tới chỗ an toàn. 
Sau khi chắc chắn vị trí Ôn Khanh Hòa đứng không còn nguy hiểm, Yến Kiêu mới thở phào nhẹ nhõm. Anh nắm tay cô cố giữ khoảng cách để không làm bẩn áo sơ mi trắng của cô nhưng nhìn thấy quần cô lắm đầy bùn đến tận đầu gối, anh nhíu mày: “Khanh Khanh, anh không ăn một bữa cũng không sao vì một bữa cơm mà quần áo em bị dơ rồi.”
Ôn Khanh Hòa không để ý lấy hộp cơm nhôm ra: “Không sao em về thay là được. Em mang cơm cho anh, anh ăn ngay đi kẻo nguội.”
Yến Kiêu tìm một chỗ nước trũng để rửa tay, thấy Ôn Khanh Hòa lấy khăn sạch ra, anh không nhận mà trực tiếp lau tay vào áo: “Tay anh dính đầy bùn, không cần khăn sẽ làm dơ.” Nói xong anh nhận hộp cơm và mở ra, bên trong là cơm với khoai tây và thịt bò.
Lòng Yến Kiêu ấm áp không thể tả, anh gắp một miếng thịt bò trước tiên đưa vào miệng Ôn Khanh Hòa: “Cảm ơn em nhiều lắm. Khanh Khanh trưa em đã ăn gì chưa?” 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play