Trên đường trở về, Ôn Khanh Hòa không dám nhìn vào mắt Yến Kiêu luôn cúi đầu chôn trong lòng hắn. Đầu nhỏ cứ gật gù như gà con mổ thóc, Yến Kiêu nhìn vào mái tóc đen nhỏ nhắn trong lòng mình, lời muốn thuyết giáo đều hóa thành một tiếng thở dài.
Suốt nửa đêm lo lắng khi về đến nhà cô vợ nhỏ đã ngủ say. Tự nhiên cô cũng không biết Yến Kiêu nhìn khuôn mặt tái nhợt của mình lo lắng đến mức gần như không ngủ cả đêm.
Yến Kiêu sợ bụng cô không thoải mái khiến cô ngủ không yên nên cả đêm anh ôm chặt người trong lòng luôn dùng bàn tay ấm áp xoa bụng. 
Sáng hôm sau, Ôn Khanh Hòa tỉnh dậy tinh thần đã khôi phục hơn phân nửa, bất ngờ là Yến Kiêu không đi làm.
Hôm nay dường như thời tiết rất tốt, ánh mặt trời xuyên qua chiếu lên tường thành những vệt sáng đẹp đẽ. 
Ôn Khanh Hòa nghiêng đầu nghe tiếng hô hấp đều đặn của Yến Kiêu, đôi mắt lạnh lùng thường ngày giờ đây nhắm lại khiến anh trở nên dịu dàng hơn nhưng giữa mày vẫn nhíu chặt dù đang ngủ.
Cô không nhịn được muốn giơ tay giúp Yến Kiêu vuốt phẳng lông mày, vừa động đậy mới phát hiện mình bị anh ôm chặt trong lòng, hèn chi suốt đêm cô luôn cảm thấy bụng nhỏ ấm áp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play