Yến Kiêu nghe vậy nhớ lại cảm giác vừa rồi khi tay anh chạm vào liền nhéo nhẹ, cảm giác thật tuyệt, anh nuốt nước bọt giọng nói trầm hơn: “Được, không đánh nữa.”
Dù có chút tiếc nuối nhưng nhéo cũng rất thoải mái. Ôn Khanh Hòa nghĩ đã thỏa điều kiện nên không giả khóc được nữa: “Vậy cũng tạm được.”
“Vậy bảo bối còn giận anh không?”
“Không giận nữa.”
Yến Kiêu thở phào, bế Ôn Khanh Hòa vào phòng lấy chiếc chăn nhung bọc cô lại, đặt cô ngồi trên đùi, anh mới nâng cằm cô lên: “Khanh Khanh hết giận rồi nhưng anh vẫn chưa hết giận đâu.”
Ôn Khanh Hòa yếu ớt hơi hoảng: “Yến đại ca, giận gì vậy?”
Bàn tay to của Yến Kiêu luồn vào trong chăn, vuốt nhẹ dọc eo cô, giọng nói mang chút uy hiếp: “Bảo bối thật sự không biết sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT