“Vâng.” Khi nghe giọng nói mình, mặt Ôn Khanh Hòa càng đỏ hơn, cô cảm thấy giọng mình sao mà dịu dàng chỉ muốn giơ tay che mặt nhưng Yến Kiêu đã nhanh bước đến, đôi mắt nóng bỏng lấy áo khoác và nói khẽ: “Vợ yêu đừng động để anh giúp em mặc áo.” 
Có vẻ sau những lần tiếp xúc thân mật, giờ đây việc này với Yến Kiêu đã trở nên vô cùng tự nhiên. Ôn Khanh Hòa cảm thấy tim mình rung động, không thể phủ nhận rằng cảm giác buổi chiều nay thực sự xa lạ dừng lại khiến cô mặt đỏ tim đập. 
Sau khi giúp Ôn Khanh Hòa mặc quần áo, chắc chắn cô sẽ không bị lạnh, Yến Kiêu mới thả người xuống giường nhưng ngay khi vừa thả xuống cô liền hai chân mềm nhũn may mà Yến Kiêu kịp thời đỡ lấy nếu không Ôn Khanh Hoà đã ngã xuống đất.
Yến Kiêu hoảng sợ, đôi mắt đen tràn đầy lo lắng: “Khanh Khanh, em có sao không?”. Ôn Khanh Hòa ngẩn ngơ, sao hai chân lại mềm nhũn như sợi mì thế này, ban nãy còn chưa thực sự làm gì mà.
Ôn Khanh Hòa không dám tưởng tượng tiếp sau này sẽ như thế nào. Lo lắng vợ lại ngã Yến Kiêu liền bế cô đặt lên ghế nhỏ trong phòng chính. 
Ôn Khanh Hòa nhìn Yến Kiêu cầm lấy đũa và bát nhỏ của cô, có vẻ như anh định bón cơm cho cô. Ôn Khanh Hòa vội vàng cầm lấy đũa nói nhẹ nhàng: “Em muốn tự ăn.” 
Yến Kiêu nhấp môi, đôi mắt đen thoáng buồn. Ôn Khanh Hòa nhìn thấy bò viên trên bàn, mặt đầy kinh ngạc: “Anh Yến, anh còn biết làm bò viên sao?” 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play