Hơn một giờ sau, Yến Kiêu đang giặt đồ trong sân khi đã giặt xong, anh nhìn trời rồi đi tìm thím Hoa Quế vì Yến Kiêu về sớm trước đó anh đã đưa thức ăn hoang dã còn lại một con gà và nửa con thỏ được thím Hoa Quế gói lại cùng với ít lương thực đưa cho Yến Kiêu.
“Vợ con chưa dùng hết thịt, con mang hết về đi.” Nói rồi từ túi áo lấy ra 20 đồng đưa cho anh: “Thím không giúp được gì nhiều, thím cũng không lấy tiền của con.”
Yến Kiêu không nhận chỉ thấp giọng nói: “Thím đây là của thím, mấy ngày nay thím đã vất vả nhiều rồi. Gà và thỏ, thím giữ lại cho thím và chú Đại Ngưu ăn đi. Con chỉ muốn báo cho thím biết con đã về, hôm nay không cần thím mang cơm nữa.”
Lần này trở về nhìn thấy trạng thái của vợ, anh biết rằng thím Hoa Quế đã chăm sóc cô rất tốt. Dương Hoa Quế dù cảm thấy ngại ngùng nhưng Yến Kiêu có khả năng đi săn nên thịt bà có thể nhận nhưng tiền thì dù thế nào cũng phải cố đưa lại.
Yến Kiêu bất đắc dĩ đành phải mở miệng: “Thím đây là công lao của thím mấy ngày nay. Lần sau có khi còn phải nhờ thím giúp đỡ nữa nếu thím không nhận lần sau con cũng không dám đến. Giờ con còn phải về nấu cơm cho Khanh Khanh không quấy rầy thím nữa.” Nói xong anh đi về, thím Hoa Quế một tay cầm tiền một tay cầm thịt cảm thấy khó xử.
Lúc này vừa hay Vương Thúy Anh đến chơi: “Ai da, bà cầm một bao lớn thế này là thứ gì vậy?”
Dương Hoa Quế nghe thấy tiếng vội vàng nhét tiền vào túi áo ngoài miệng cười nói: “Ha ha, không có gì. Là nhà tôi thay quần áo dơ thật sự bẩn quá, không dám để tôi biết nên mới dùng bao mang về. Đúng rồi, Thúy Anh làm cơm xong chưa?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT