Ôn Khanh Hòa ngồi ngủ không yên nhưng khi cảm nhận được hơi thở quen thuộc của Yến Kiêu đứng gần, cô mới thả lỏng lâm vào giấc ngủ say. Nhìn cô ngủ ngon Yến Kiêu nhẹ nhàng vén chăn rồi cẩn thận đặt cô vào trong chăn ấm áp.
Yến Kiêu giúp Ôn Khanh Hòa cởi giày nhìn thấy đôi tất da bao quanh chân cô, anh nhíu mày, đây là loại gì mà lại trông giống như da thật.
Yến Kiêu ngồi trên giường ngắm nghía đôi tất nửa ngày mà vẫn không hiểu sao vợ mình lại mang thứ này, không phải anh không biết gì mà vì trước khi gặp Ôn Khanh Hòa anh chỉ quen với những người buôn bán lúa gạo và thực phẩm, anh chưa từng thấy phụ nữ mang tất da.
Cho dù có từng thấy anh cũng không nhìn chằm chằm vào chân phụ nữ ngoài đường nên giờ thấy đôi chân của Ôn Khanh Hòa trong đôi tất này anh mới cảm thấy ngạc nhiên.
Ôn Khanh Hòa ngủ bao lâu thì Yến Kiêu cũng ở trong phòng chờ bấy lâu. Những người đến dự tiệc phần lớn là người trong thôn nên dù tân lang không có mặt mọi người vẫn tự nhiên như ở sân nhà mình.
Một số người lớn tuổi cần được tiếp rượu thì đã có Tư Nhân và Phong Thiết Trụ thay anh lo liệu, sau khi mọi người ăn xong, mấy bà thím trong thôn vì nhận tiền công của Yến Kiêu đã tự nguyện giúp dọn dẹp bàn ghế, rửa sạch chén đũa.
Khi Ôn Khanh Hòa tỉnh dậy tiệc tùng bên ngoài đã tan, mặt trời đang lặn, ánh hoàng hôn chiếu vào cả sân. Lúc này toàn bộ chân núi chỉ còn lại hai người họ, Ôn Khanh Hòa mở mắt thấy Yến Kiêu với vẻ mặt ôn nhu đang nhìn mình không nghe thấy tiếng động nào từ sân, cô xoa mắt hỏi nhỏ: “Yến đại ca, mọi người đi hết rồi sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT