Người vừa mới gõ cửa Tư Nhân chợt cảm thấy một cơn gió lạnh thổi qua bất giác rùng mình nhưng trong miệng vẫn còn đang khoe khoang với các huynh đệ bên cạnh: “Tôi đã nói là tôi không sợ mà. Đưa tiền đây, thật là một lũ nhát gan.” Kết quả Hắc Tử và các huynh đệ khác nhìn Tư Nhân với vẻ mặt đồng tình 
“Chết tiệt các cậu nhìn cái gì đừng có lừa tôi mau đưa tiền đây.”
“Chẳng phải đã đưa 1 đồng tiền mừng rồi sao?” 
Tư Nhân nghe tiếng nói mà không hiểu lý do: “Đây là tiền cá cược đâu liên quan đến tiền mừng.” Vừa thốt ra lời, Tư Nhân mới cảm thấy không đúng, quay lại thì phát hiện tiếng nói đó là của Yến Kiêu. 
Tư Nhân vừa mới khoe khoang xong, mặt lập tức xỉu xuống, quay đầu lại vẻ mặt đau khổ: “Yến ca, tôi không cố ý quấy rầy chuyện tốt của anh đâu. Chỉ là đùa giỡn với các huynh đệ thôi mà.” anh ta nói, nhìn thấy khuôn mặt vô cảm của Yến Kiêu, dù thường ngày anh cũng như vậy nhưng hôm nay ánh mắt có phần đáng sợ, run rẩy nói: “Yến ca, tôi sai rồi. Anh đừng giận, tôi đảm bảo sẽ không có lần sau.” 
Vừa nói vừa nhìn mấy người xung quanh trách móc họ không nhắc nhở anh ta trước. Ngoài dự đoán Yến Kiêu đột nhiên cười khẽ, nụ cười hiền lành mở miệng: “À, tôi không giận đâu. Đều là anh em cả.” Nói xong còn vỗ vai Tư Nhân. 
Tư Nhân nhất thời vừa vui mừng vừa kinh ngạc, anh ta biết Yến ca không phải là người nhỏ nhen vừa rồi anh ta còn hoảng sợ đến mức suýt tè ra quần, giờ biết Yến ca không giận thì vui mừng đến mức muốn vỗ vai Yến Kiêu nhưng bị né tránh: “Hề hề, Yến ca, tiền cá cược đều cho anh hết.” 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play