Phong Khinh Dương cũng tỏ ý: “Mạng của ta là do đệ và Nhạc Linh Chi cô nương cứu, núi La Khuông được có dáng vẻ như bây giờ cũng là nhờ hai người các đệ.”
“Ta nói cho các đệ biết, những thủ hạ ban đầu của ta, mặc dù hiện tại đã cải tà quy chính, nhưng vẫn tôn ta làm lão đại! Đối với việc huấn luyện và nâng cao công phu của bọn họ, ta vẫn luôn không buông lỏng.”
“Đối với quá trình chọn lựa bọn họ, những người ta có thể giữ lại đều là những người lợi hại mà còn đáng tin cậy, sau đó ta lại để cho bọn họ tự phát triển các thủ hạ đáng tin cậy, những việc này đều được tiến hành trong âm thầm, sẽ không bị phát giác quá nhiều.”
“Ngoài sáng họ có thể là dân làng, lái buôn, nhân viên an ninh của núi La Khuông, biên chế trong âm thầm là đội tự vệ núi La Khuông!
“Sau này nếu đệ muốn làm đại sự, đội tự vệ núi La Khuông sẽ là một kỳ binh của đệ!”
Phong Khinh Dương và Tạ Thần giao hảo, đã sớm học được phương thức quản lý độc nhất trong quân doanh từ Tạ Thần.
Cố Tranh rất cảm động, nhưng hắn tỏ ý rằng: “Ta không có hứng thú với ngôi vua!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play